Thơ & Thơ Cảm tác
SẮC KHÔNG
_Thơ Hư Vô
_Thơ Hư Vô
Em về
ngọn nến lung linh gió
Trải xuống vô cùng sợi sắc
không
Đưa tay khuấy bóng em
thành khói
Cõi vô biên nở vội đóa hồng.
ngọn nến lung linh gió
Trải xuống vô cùng sợi sắc
không
Đưa tay khuấy bóng em
thành khói
Cõi vô biên nở vội đóa hồng.
Bàng hoàng ta hất tung
giấc mộng
Vẫn thấy em
còn giữa mênh mông
Hồn phách chia lìa đêm lạnh
cóng
Thật có em,
Có thật ta không?
Hư Vô
*
Thơ Cảm Tác_
SẮC KHÔNG
_Thơ PTMinh-Hưng
_Thơ PTMinh-Hưng
Sắc không một cõi hư vô
Lạc vào thoáng mộng lững lờ chiêm bao
Tìm đâu bờ bến hư hao
Giật mình hồn chợt xanh xao lạnh lùng
Chỉ là ánh nến mông lung
Chập chờn dáng ngọc, ngập ngừng bước hoa
Sầu tôi giữa mộng nhạt nhòa
Sắc không rớt xuống, tình xa hững hờ...
Lạc vào thoáng mộng lững lờ chiêm bao
Tìm đâu bờ bến hư hao
Giật mình hồn chợt xanh xao lạnh lùng
Chỉ là ánh nến mông lung
Chập chờn dáng ngọc, ngập ngừng bước hoa
Sầu tôi giữa mộng nhạt nhòa
Sắc không rớt xuống, tình xa hững hờ...
Phạm Thị Minh-Hưng.
*
như sợi sắc không
em cầm sợi nắng sắc không
rẩy lên chút nước cầu vồng hiện ra
hân hoan anh đến lân la
đỏ, xanh, vàng, tím lỡ đà hụt chân
em cầm một đám phù vân
thả bay trong gió trắng ngần trời mưa
trời mưa thì mặc trời mưa
tím, vàng, xanh, đỏ cho vừa lòng nhau
6/2002
Trần Thụ Ân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét