Vàng Thu
Rừng thu vắng lặng lá vàng rơi,
Xào xạc lá khô những ngậm ngùi,
Lạc bước chiều thu tìm hư ảnh,
Hay mơ ngày cũ đã chung đôi.
Bao thu nhặt lá vàng ngõ trước,
Chắt chiu kỷ niệm dẫu xa vời,
Nhìn lá bay bay chiều gió cuốn,
Hiu hắt lòng - Tình đã phai phôi.
Ai bảo lòng người - Chiếc lá rơi,
Gió vô tình cuốn mịt mù khơi,
Chiều thu nhung nhớ bên thềm cũ,
Tìm đâu... tình hun hút cuối trời.
Rừng thu vàng lá buồn lê thê,
Bâng khuâng một bóng mãi đi-về...
Anh hỡi có nghe Thu vẫy gọi,
Mơ một ngày tình ấm áp đam mê!
Phạm thị Minh Hưng
*
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét