March 15, 2014
KHUYẾT NẮNG
em ở bên tôi hồn khuyết nắng
như đêm biền biệt vắng hoa trăng
như bao năm lẻ trường sơn lặng
như cả nỗi buồn cũng quyện tăng
em ở bên tôi sao vẫn nhớ
gối khuya tóc thả mướt đôi bờ
huyền vi thức giấc muôn trùng lỡ
điệp khúc cung si vĩ cầm mơ
gối khuya tóc thả mướt đôi bờ
huyền vi thức giấc muôn trùng lỡ
điệp khúc cung si vĩ cầm mơ
ta ở cuối trời xa vời vợi
gió xanh biêng biếc cũng miên trôi
mưa cơi giọng hát rừng nghiêng tối
khẽ đón em về ngả sóng đôi
gió xanh biêng biếc cũng miên trôi
mưa cơi giọng hát rừng nghiêng tối
khẽ đón em về ngả sóng đôi
ta ở giữa lòng em khuyết vọng
nhớ sông tiếc núi bóng mênh mông
đất buồn không biển sao mây lộng
dấu ấn không lời cát mỏng trong
nhớ sông tiếc núi bóng mênh mông
đất buồn không biển sao mây lộng
dấu ấn không lời cát mỏng trong
Lưu Nguyễn Đạt
March 14, 2014
March 14, 2014
ÉCLIPSE SOLAIRE
tu es auprès de moi et mon âme en éclipse solaire
comme la lune en fleur s’abîme dans la nuit solitaire
comme la chaîne de l’ouest se fige en silence
et comme les douleurs d’antan s’infiltre tout doucement
tu es tout près de moi pourtant je pense à toi
à tes cheveux frivoles s’étalant sur l’oreiller partagé
infiniment fragile tu te réveilles comme une perle noire en dérive
au refrain langoureux d’un violon vibrant de rêve
à tes cheveux frivoles s’étalant sur l’oreiller partagé
infiniment fragile tu te réveilles comme une perle noire en dérive
au refrain langoureux d’un violon vibrant de rêve
je me suis rendu à l’horizon des espaces lointains
parmi les vents bleuis d’exil et de vagues somnolentes
sous la pluie chantante aux ailes des forêts nocturnes
qui furtivement à part te bercent sur les ondes ourlées
parmi les vents bleuis d’exil et de vagues somnolentes
sous la pluie chantante aux ailes des forêts nocturnes
qui furtivement à part te bercent sur les ondes ourlées
je suis là dans de ton coeur dénué d’espérance
nos rivières et montagnes s’élargissent d’ombre et d’absence
et notre pays sans recours se prive d’océan
sans empreintes d’encre sympathique et sans paroles de sable
nos rivières et montagnes s’élargissent d’ombre et d’absence
et notre pays sans recours se prive d’océan
sans empreintes d’encre sympathique et sans paroles de sable
Luu Nguyen DatMarch 14, 2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét