Ánh trăng vằng vặc lung linh
Ánh vàng ảo mộng, cõi tình chơi vơi
Gió bay nhẹ, lá vàng rơi
Mơ màng ngỡ bước chân ai qua mành
Tình ơi, biết có còn xanh
Xanh màu ước hẹn mong manh thuở nào
Tình trang vở mới ngọt ngào
Mơ màng áo trắng, chiêm bao một thời
Trăng vàng, vẫn ánh trăng ngời
Tìm đâu bóng dáng xa khơi, ngậm ngùi
Vấn vương chi nữa, ơi người!
Bên trăng một bóng, lẻ loi, bẽ bàng...
Xa rồi tháng mộng ngày vàng
Còn chăng kỷ niệm, muộn màng, hư vô
Hồn trăng lạc bước vào thơ
Gởi bao nỗi nhớ bên bờ dở dang
Tiếng đàn ai, khúc thở than
Xanh xao giấc mộng, canh tàn, hồ mơ.
Ánh vàng ảo mộng, cõi tình chơi vơi
Gió bay nhẹ, lá vàng rơi
Mơ màng ngỡ bước chân ai qua mành
Tình ơi, biết có còn xanh
Xanh màu ước hẹn mong manh thuở nào
Tình trang vở mới ngọt ngào
Mơ màng áo trắng, chiêm bao một thời
Trăng vàng, vẫn ánh trăng ngời
Tìm đâu bóng dáng xa khơi, ngậm ngùi
Vấn vương chi nữa, ơi người!
Bên trăng một bóng, lẻ loi, bẽ bàng...
Xa rồi tháng mộng ngày vàng
Còn chăng kỷ niệm, muộn màng, hư vô
Hồn trăng lạc bước vào thơ
Gởi bao nỗi nhớ bên bờ dở dang
Tiếng đàn ai, khúc thở than
Xanh xao giấc mộng, canh tàn, hồ mơ.
Phạm Thị Minh-Hưng.
BẾN TRĂNG
Lênh đênh sông nước, xa gần
Trăng vàng tỏa ánh, bâng khuâng, dịu dàng
Thuyền lặng lờ, trôi về đâu
Tiếng ai vang vọng thoảng câu hẹn hò
Qua sông có nhớ con đò,
Thuyền đi, trăng mãi đợi chờ, bến xưa
Ánh trăng mờ tỏ mấy mùa,
Biết bao ước mộng, bơ thờ chiều thu,
Thuyền xa, sông nước hững hờ,
Đêm trăng lạc bóng, đâu bờ dấu yêu,
Tình ơi, hiu hắt sương chiều
Sông xưa sóng đổ, thuyền neo bến nào
Bến trăng mơ, sóng dạt dào
Đem ngàn nỗi nhớ gởi vào hư vô.
Phạm Thị Minh-Hưng
**
*
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét