TIẾNG HÁT EM.
Tôi đắm mình trong tiếng hát em,
Âm thanh óng mượt tựa nhung mềm
Dìu dặt vọng vang từ quá khứ
Bao năm như thể - Nỗi niềm riêng
Trở lại Ban Mê, xứ quỳ vàng
Còn trong em, thuở ấy thênh thang
Tình vẫn đong đầy trong mộng tưởng
Hoa cà phê trắng thoảng sương tan
Ta gọi nhau từ bao, biết không
Mấy mươi năm vắng xa buồn trông
Vẫn của nhau thời xa xăm ấy
Thiên thanh áo lụa, thắm môi hồng
Có chút gì buồn, vương mắt cay
Trong lời hát ấy, ý sầu lây
Trở lại Ban Mê đầy mộng ước
Tiếng hát vút cao, lòng mơ say
Tôi đắm mình trong từng phút giây
Mơ màng đan lại những tháng ngày
Sân trường mùa hạ xôn xao nắng
Muồng vàng, phượng đỏ nhặt đầy tay
Tiếng hát em, tiếng hát chơi vơi
Mênh mang nỗi nhớ thuở xa xôi
Ban Mê xa lắm - Trời thơ cũ
...Một thuở mộng đầy, trong nắng vơi
Phạm Thị Minh-Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét