LouiseLabé ( 1524-1566 )
-
ON VOIT MOURIR TOUTE CHOSE ANIMÉE
*
On voit mourir toute chose animée,
Lors que du corps l'âme subtile part.
Je suis le corps, toi la meilleure part :
Où es-tu donc, ô âme bien-aimée ?
*
Ne me laissez par si long temps pâmée,
Pour me sauver après viendrais trop tard.
Las ! ne mets point ton corps en ce hasard :
Rends-lui sa part et moitié estimée.
*
Mais fais, Ami, que ne soit dangereuse
Cette rencontre et revue amoureuse,
L'accompagnant, non de sévérité,
*
Non de rigueur, mais de grâce amiable,
Qui doucement me rende ta beauté,
Jadis cruelle, à présent favorable.
*
Louise Labé (1925-1966) - **KHI TA CHẾT LINH HỒN LÌA KHỎI XÁC*
Khi ta chết linh hồn lìa khỏi xác
Hồn và thân vĩnh viễn mãi xa nhau
Anh là thân , sẽ âm thầm rã mục
Em là hồn , vất vưỡng cõi trầm luân
*
Hồn rã rời thể chất hoá sương băng
Mong giải thoát đừng để lâu quá muộn
Đừng để lâu hồn em thêm vất vưỡng
Một nửa thẩn thờ và một nửa điên
*
Anh ơi anh , xin mọi điều tốt đẹp
Mình ước gì gặp lại thuỡ ban sơ
Mộng ban đầu đẹp như một giấc mơ
*
Trả lại em bóng hình anh ngày đó
Anh dịu hiền , thần tượng của lòng em
Sau cơn bão , trời bình yên rực sáng*tôn thất phú sĩ - phỏng dịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét