Trang

Thứ Tư, 16 tháng 1, 2013

BỖNG DUNG - THƠ TRẦM VÂN_HOA...ĐÓA HOA VÔ THƯỜNG CD -


Bỗng Dưng
Bỗng dưng mình thấy buồn buồn
hồn trôi lơ lững từ muôn kiếp nào
chuông chiều giục giã nao nao
như lời réo gọi từ bao lâu rồi
ngân nga từ cõi xa xôi
dội lên từ đáy lòng thôi dây tình
bỗng dưng mình hỏi lại mình
giấc đời đã mấy bóng hình đi qua
ngùi trông loáng thoáng mưa sa
chân mây bàng bạc hồn già chênh vênh
DuyQuang...lang thang trong vườn hoa: Cành lan trắng,
 đi tới đâu cũng đầy ắp sắc màu hoa lá 
xinh tươi và càng thú vị hơn khi nhìn những
 kỳ hoa dị thảo đang tỏa ngát trong vườn...
vì ham vui nên :
Bỗng dưng quên mất lối ra
Vì ham lan trắng ngân nga gọi mời
Bây giờ dừng lại đây thôi
Kiếm chỗ nằm nghĩ một hồi tính sau
Có người đang bước qua cầu
Mình sẽ thăm hỏi nơi đâu ngỏ về....!

P/S  Hello, nếu như không hỏi được ai, 
nhờ chị vui lòng vào vườn đưa tôi ra nhé..?
Cám ơn chi MHMH rất nhiều.
Thân mến
DQ
*
HiHi...
Bỗng dưng có kẻ lạc đường,
Đi mô mê mải... trong vườn hoa lan,
Bỗng dưng, màu sắc, lá cành,
Quấn vào chân, rất nhẹ nhàng, chiều nay!
Lạc rồi không biết hỏi ai,
Lối ra, ai hỡi, chỉ tôi, đường về!

PtMH.

*****

BỖNG DƯNG

Bỗng dưng hồn thấy chơi vơi
Nửa trôi ra biển, nửa trôi lên trời
Biển rong rêu dạt hồn tơi
Trời lan mây khói rối bời phù vân

Bỗng dưng ngồi nhớ buâng khuâng
Tình ta bạt mạng bao lần rong chơi
Lang thang ngày tháng qua đời
Chợt buồn...! Quên mất một lời thủy chung!

Bỗng dưng ngồi khóc ăn năn
Nhặt từng mảnh vụn những năm tháng rời
Cuộc tình như chiếc lá rơi
Ta còn trơ trọi nhánh đời buồn hiu

Bỗng dưng vuốt tóc bạc rơi
Ngùi nhìn mây khói...hết đời...mộng vơi!
Thì thôi...cũng mạng số trời
Bỗng dưng ta khóc...sụt sùi mình ta.

Huỳnh Tâm Hoài

*****


NỒI DÀI THÊM ....

BỖNG DƯNG RỒI LẠI ....BỖNG DƯNG
CHO TA CHƯNG HỮNG  TAY BƯNG NỖI BUỒN
KỂ TỪ...NGƯỜI ẤY ĐI LUÔN
ĐẤT TRỜI ĐANG NẮNG BỖNG DƯNG SỤT SÙI
BỖNG DƯNG LẮM NỖI NGẬM NGÙI
CHO TA SỢI NHỚ RỐI NÙI CÂU THƠ
KIẾP TẰM NÊN PHÃI NHẢ TƠ
VÌ EM TA PHẢI LƠ NGƠ GIỮA ĐỜI
TÊN EM TA GỌI ỚI ỜI
CHO NHÂN GIAN NHỮNG BỒI HỒI RƯNG RƯNG
BỖNG DƯNG RỒI LẠI...BỖNG DƯNG
THÔI EM TA ĐÃ LỪNG KHỪNG, BỞI AI ???

nhtân-nguyễn hữu tân-

*****

 Bỗng dưng mình thấy vui vui
Bỗng Dưng lại được tiếp lời Bỗng Dưng
Gió qua đồi núi chập chùng
Theo dòng thơ chảy về chung nẻo đường
Thi đàn ngập tiếng thân thương
Vần thơ thả nhẹ cánh buồm lãng du
 Cám ơn anh Duy Quang và các thi hữu 
đã tiếp lời Bỗng Dưng. Quý mến. TV
(13/8/2012)

Đã vào xem rất tuyệt vời
Lâng lâng tiếng nhạc ru thời mộng mơ
Thả hồn theo những vần thơ
Cành Lan Trắng mộng bên hồ sương nghiêng
(18/8/2012)
*

Hoa Tường Vi
Hoa tường vi nép bên rào
Tỏa hương khiêm tốn đón chào gió qua
Hồng lên từng cánh mượt mà
Thẹn thùng bối rối như là mới yêu
Tình nghiêng bóng nhỏ diễm kiều
Nụ cười thương giấu bao điều bên trong
Gió ru mưa nắng phải lòng
Bên tường ai đứng chờ trông người về
Hoa như cô gái thôn quê
Đẹp không son phấn mà mê mẩn đời
Áo bà ba trắng tinh khôi
Lung linh từng giọt nắng rơi mơ màng
Tường vi xòe cánh môi ngoan
Thơm lưng lửng cỏ gió lang thang luồn
Ngắm chùm hoa nhẹ cánh buông
Thơ tôi thả nhẹ nỗi buồn tường vi
Bên rào ngày ấy tôi đi
Em nhìn lưu luyến thầm thì bờ môi
Nói rằng em sẽ chờ tôi
Bài ca " Cô Láng Giềng " ơi đẫm tình
Thơ tôi giờ bước một mình
Người yêu giờ đã lên đênh phương trời
Chùm hoa rũ xuống chơi vơi
Hương bay thờ thẫn qua thời tình xưa
Tường vi nép nắng nép mưa
Thơ tôi nép gió cho vừa nhớ thương
 Trầm Vân

**
Nợ
Chắc là tôi mắc nợ ai
Nên con gió thổi cứ hoài níu chân
Hàng cây xanh đứng tần ngần
Đôi hàng mi lá chớp gần chớp xa
Chắc tôi nợ nụ cười hoa
Em về làn nắng vỡ òa mừng vui
Chùm hoa phượng đỏ cháy trời
Cháy như không thể nào nguôi nồng nàn
Nợ tha thiết  tiếng ve ran
Cổng trường khép lại vô vàn nhớ thương
Nợ từng hồi trống tan trường
Chờ nhau lối hẹn con đường ngu ngơ
Nợ bông hoa ép bài thơ
Mùi hương ngây dại đến giờ chưa phai
Nợ đôi tà áo dài bay
Cuốn tròn kỷ niệm trắng ngày trắng đêm
Giấc mơ cứ thế nổi chìm
Dòng sông ai biết một bên lở rồi
Một chiều rưng rức lệ rơi
Khăn nào lau hết những lời chia ly
Phượng xưa giờ đã lỡ thì
Đỏ lên xác pháo em đi lấy chồng...

Chắc là nợ vẫn đèo bòng
Khi không chân bước ngập ngừng lối xưa
Mấy mươi năm nhớ đủ chưa
Sao nghe ngàn tiếng guốc khua rối lòng?

 Trầm Vân
***


Cút Côi.

Bỗng dưng trở lại trẻ con
Mơ con diều biếc xanh rờn gió ru
Thèm nghe một tiếng ầu ơ
Mẹ nghiêng chiếc võng qua bờ trúc tre
Lúa vàng chín cánh đồng quê
Nhớ ngày xưa ấy mẹ về bám theo
Bỗng dưng lòng thấy quạnh hiu
Gió buồn con sóng vỗ chiều vô tri
Tình như cô gái lỡ thì
Lời yêu dấu biết ngỏ gì cùng ai
Thu về lá úa vàng phai
Vàng lên sợi nhớ u hoài tóc đêm
Làn sương mỏng mảnh bên thềm
Ký sinh hoài niệm trên miền u minh
Mồ côi mẹ cút côi tình
Bàn tay ai vá cho lành vết thương ?

 Trầm Vân

***
Mùa Điệp Vàng - Saigon -

 

                                                   
                                            
   Mùa Hoa Điệp
Sài Gòn rực vàng hoa điệp
Vàng lên nỗi nhớ xa xưa
Úp vào lòng bao kỷ niệm
Giờ chia nhau chút hương thừa
Sài Gòn rực vàng hoa điệp
Ngỡ là tà áo em bay
Thơ tôi nhón mình qua phố
Hóa thành tàn lá che cây
Sài Gòn rực vàng hoa điệp
Vàng lên giọt nắng ngủ quên
Cơn mơ chập chờn bến hẹn
Dòng sông gió lượn tóc mềm
Sài Gòn rực vàng hoa điệp
Tiếng ai rao bán vàng thêm
Tay nghèo ai bươi đống rác
Tháng Năm gục ngã bên thềm
Sài Gòn rực vàng hoa điệp
Xe qua chật ních con đường
Phố phường người đi san sát
Bước chân vướng víu tình thương
Sài Gòn rực vàng hoa điệp
Mãi là thành phố tôi yêu
Ngày nghiêng đôi làn mưa nắng
Tay cầm thương nhớ che chiều
 Trầm Vân

*****



   Mùi Hương Hoa Hồng
Sáng ngồi dậy thấy mặt trời
Lung linh tia chiếu sáng ngời ơn cao
 Ta đang còn sống đó sao
  Niềm vui hạnh phúc xôn xao bên mình
  Dẫu tai ương vẫn rập rình
Hôm nay chắc hẳn ngày lành đẹp tươi
Nhìn bông hồng đỏ tuyệt vời
Xòe từng cánh mỏng hương rơi thơm lừng
Hoa luôn kết bó kết chùm
Nào đâu đơn độc quay lưng với trời
Nhẹ rung cánh gió chơi vơi
Nồng nàn hương sắc dâng đời hồn hoa
Bông hồng chẳng biết kêu ca
Dẫu ai nghiền nát thân nhòa nhụy tan
Vẫn cười rạng rỡ hân hoan
Tặng đời những chuỗi ngày vàng tươi xanh
Nhìn hoa ánh mắt long lanh
Nghe lời chim hót dỗ dành ngày trôi
Trái tim lồng lộng niềm vui
Thương yêu chợt đến bên người bên ta
Bao dung lòng rộng thứ tha
Từ bi hỉ xả chan hòa mến thương
Thả rơi phiền muộn bên đường
Ngát thơm muôn nẻo mùi hương hoa hồng
   Trầm Vân


*****


PPS Link : https://www.box.com/s/f3928da21916f83f1aaf





Gọi Người Yêu Dấu Gọi Người Yêu Dấu NgocLan





Ca sỹ Khánh Ly với tình khúc Ca sỹ Khánh Ly với tình khúc "Đóa Hoa Vô Thường"CD




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét