Còn đâu yêu dấu một thời, Mây trời ngăn lối, rối bời bước chân, Si mê bụi đỏ, chợt gần? Châu về hợp phố, ngại ngần trăng sao?
Hãy về một sớm, nắng đào, Cà phê trắng, ngát hương, chào bước Em... Giọt sương đọng ngọn cỏ mềm, Long lanh trong ánh bình minh, đợi chờ,
Gót son em nỡ hững hờ? Để ai trông ngóng, mắt mờ, lắt lay, Dẫu cho mưa nắng chốn này, Dẫu cho bụi đỏ phủ đầy lối xưa,
Dã quỳ mòn mỏi, ơ thờ, Rừng thông, xao xác lá thưa, cuối mùa, Cao su lá rụng cành trơ, Đâu lời hẹn ước, tình thơ thuở nào,
Trăng tròn, trăng khuyết hư hao, Xoay vần nhật nguyệt, biết bao tháng ngày, Héo hon, vàng võ thân gầy, Ngày về, em có đắm say tình nồng?!
Phạm Thị Minh-Hưng
*****
24/Lời Dâng Thầy.
-Kính tặng Thầy Nguyễn Thanh Khuyến- Giáo sư Hóa học Trường Đại Học Khoa Học Saigon.
Bài thơ này con viết ngợi ca, Thầy Kính Yêu, bao năm cách xa, Hôm nay, gặp Thầy, duyên kỳ ngộ, Bỡ ngỡ,
mừng vui, lòng xót xa, --Thầy ơi, Bậc anh tài, con hằng ngưỡng mộ, Ngày- tháng
giảng đường xưa... Thầy dạy dỗ, Giờ đây, sao tiếc nuối vô bờ, Bốn mươi mấy năm, như giấc mơ! * Bao lớp sinh viên đã xa rời, Thầy còn dong ruổi, vẫn chưa ngơi, Ngày ngày đứng lớp gieo nguồn sáng, Gieo mầm ước vọng mới cho đời... * Giờ, Thầy, tuổi đã tám mươi ba! Dâng trào lòng con nỗi xót xa, Thời gian nghiệt ngã, mang đi cả, Một thời trai trẻ, đã phai nhòa! * Nhìn Thầy, nào ai biết được đâu, Thầy, Tiến Sĩ, bốn mấy năm về trước, ... Bao năm tháng, thầy tận tâm dìu dắt, Lớp lớp sinh viên, những bước khởi đầu... (Lòng nghẹn ngào, sao thời gian qua mau!) * Bên Thầy, tóc chúng con cũng bạc, Bụi thời gian... vướng vất mái đầu, Cuộc đời, bao sóng gió bể
dâu, Con
mong sao, Thầy sức khỏe bền lâu, Thầy ơi, Một đời, con nguyện giữ ơn sâu...
Phạm Thị Minh-Hưng
*****
Valentine này, em nhớ gì không
em, Đã mấy thu qua, lá rụng bên thềm,
Em đi mãi xa khung trời kỷ niệm,
Mình anh ngồi, đong đếm dấu yêu xưa!
*
Trời đang mưa hay lòng anh lệ ứa,
Nhớ rất nhiều ngày hai đứa bên nhau,
Mùa Xuân cũ, ngất ngây tình yêu dấu
Em nhẹ nhàng, khe khẽ tựa vai anh,
Chúng mình như...Mây trắng với trời
xanh!
Tình trong sáng, ngây thơ như vạt nắng,
Sưởi ấm lòng mình những buổi tàn đông,
"Anh nhớ nhé, cứ yêu và hy vọng,
Mộng ban đầu, hãy giữ mãi cho nhau..."
Lời em nói, anh vội về ươm mộng,
Xây lâu đài, ước vọng mai sau...
Ai có đâu ngờ... Thời gian qua mau,
Bao thay đổi! Ôi, dòng đời muôn sắc,
Mùa Xuân ấy, có ngày, ta ly biệt.
*
Em ra đi, còn đâu nữa, tình mơ,
Thế mà anh cứ vơ vẩn đợi chờ,
Cũng chẳng nghĩ... Tình ta cơn sầu mộng...
Hiu hắt, héo mòn, vời vợi ngóng trông,
Ôm trái sầu, nhung nhớ mấy mùa đông!
*
Valentine này, Cali vui không em,
Cành Hồng thắm trong mơ, anh vẫn muốn,
Gởi tặng Em với nghìn nụ hôn đầu,
Như ngày xưa, dấu yêu, ta bên nhau,
*
Em nhớ nhé, dù cách xa diệu vợi,
Vẫn yêu Em, thương nhớ chẳng hề vơi,
Tình anh đó, vẫn còn Em mãi mãi,
Vạt Nắng Hồng, Em...
... Sưởi ấm mãi lòng anh!
Phạm thị
Minh-Hưng.
******
26/.LÁ MAI CUỐI ĐÔNG. Em, chiếc lá Mai cuối đông, Nắng mưa dầu dãi cùng dòng thời gian,
Đông đi tuyết lạnh đang tan, Ai hay lá úa vương mang nỗi sầu, Lìa cành một sớm về đâu, Nghẹn ngào, tan tác, tình sâu héo mòn, ... Thì thôi... cũng thể như còn... Cho đời, có một nụ hôn mặn nồng, Lá sầu, tơi tả
chiều đông, Xuân về rực ánh Mai vàng, Hoàng
Hoa, Tìm đâu chiếc lá đã xa, Cành cao Mai đã mượt mà sắc Xuân. *****
TÌNH CA XUÂN
Nàng băng tuyết lạnh lùng qua nẻo khác, Nắng chan hòa ấm áp đợi Xuân sang, Gió nhẹ hôn cành lá biếc mơn man,
Sương đọng hạt trong ngần, cây nẩy lộc,
Kìa Mai, Cúc rực ánh vàng bên gốc,
Cây Đào già e ấp nụ hồng tươi,
Lan tỏa hương tô sắc thắm cho đời,
Xanh, đỏ, tím cùng đón chào Xuân mới,
Xuân đến đây rồi, Xuân đến nơi nơi,
Mạch sống vơi đầy, hồn Hoa gieo rắc...
... Ánh Xuân tươi
Phạm thị MinhHưng
Kìa đóa hoa cười, đón gió Xuân, Nhẹ bay bay, tà áo giai nhân,
Rạng ngời trong nắng, khoe hương sắc,
Lòng vui chan chứa, tiếng chuông ngân.
*
Nàng Xuân Tuyệt Sắc sẽ qua đây, Gieo rắc ngàn hoa, mạch sống đầy,
Cành biếc, lá xanh, mơn mởn nụ,
Tình Xuân ngây ngất, thoáng men say.
*
Chợ Hoa bầy bán, rộn ràng vui, Muôn màu sắc thắm, lá xanh tươi,
Nắng Xuân ấm áp, tô ngày mới,
Bừng lên sức sống, Xuân nơi nơi...
* Đây những cành Mai ,Cúc rực vàng,
Bên màu hồng nhạt, nụ Đào Phai,
Ô kìa, Lan tỏa hương thơm ngát,
Xanh, vàng, đỏ, tím, thắm lòng Ai!
*
Trời trong gió nhẹ, lá đong đưa, Hoa ngát hương tình, thỏa ước mơ,
Thanh tân thiếu nữ khoe mầu áo,
Tình quân vắng bóng đã về chưa…?
Phạm thị Minh-Hưng.
*****
29/ Giáng Sinh Nguyện Cầu.
Noel lấp lánh ánh vàng, Đèn hồng, xanh, đỏ trên Cành Thông Reo, Rộn ràng náo nức, đèn treo, Không gian rực rỡ, ánh sao trên trời. Ôi ! Chúa Giáng Sinh Ra Đời, Đem bao ước vọng, muôn người chờ mong, Mừng Chúa Giáng Thế, Đêm Đông, Nghìn lời cầu chúc, ước mong điều lành, Cầu cho cuộc sống yên bình Cầu cho hạnh phúc gia đình an vui, Cầu cho tình thắm lứa đôi, Cầu cho ước mộng đời đời nở hoa, Cầu cho yên ấm quê nhà, Cầu cho lúa chín, mặn mà tình quê, Mong sao vẹn chữ "Hẹn Thề" Năm Châu, Bốn Biển, ta về bên nhau, Tình nồng ấm áp quên sầu, Mừng Chúa Giáng Thế... Nguyện Cầu... Thiết tha...!
P.T. Minh Hưng
*****
30/Cánh Phượng Ngày Xưa.
Cánh hoa Phượng ép còn đây, Trong trang vở cũ ươm đầy nhớ thương. Ngày xưa Phượng đỏ sân trường, Tung bay theo gió, nắng vương bên thềm, Một thời hoa mộng êm đềm, Vùi trong ký ức, để quên tháng ngày. Lo toan cuộc sống vơi đầy, Người xưa trường cũ, mỗi ngày một xa! Hẹn ước gì lúc chia xa? Chỉ còn cánh Phượng ta đà trao nhau, Ép trong vở cũ bấy lâu, Ôi, màu mực tím phai nhàu ước mơ Dù xa, tình vẫn còn thơ, Một thời yêu dấu, một đời còn nhau. Dù hoa kia có bạc màu, Đừng quên em nhé, ngày xưa phượng hồng.
P.T. Minh Hưng
*****
31/Cảm Thương.
Có vết sẹo nào không đau, Một lần đứt tay, nghịch dao khi bé, Hoặc chạy chơi vấp té trước hè, Nhưng, vết sẹo thời gian, vết sẹo đời, Trên da thịt hằn sâu ký ức, Vẫn còn đó, chứng tích, một thời,
Kỷ niệm xa xưa... vẫn thấy bồi hồi, Cảm thương sao, chuyện cũ xa xôi, Như con cá thóp thoi thiếu nước,
Mấy phút qua thôi, mất một đời! Này em ơi! Hãy quên đi, hãy sống yên vui, Thời gian sẽ xóa mờ dĩ vãng, Hãy quên đi, nỗi niềm cay đắng, Hãy hát lên bài hát yêu đời. Đời vẫn vui, ngàn tiếng hát chơi vơi.
Phạm thị Minh Hưng.
*****
32/ HOA BẤT TỬ
Em là những đóa hướng dương, Là hoa bất tử, là hồng nhung trong vườn, Vườn hoa mộng thuở nào em có nhớ? Tôi và em những trang vở trắng tinh Tôi thanh xuân, em, cánh hoa học trò thơ dại, Mình có nhau thời hoa mộng ngày xưa. Rồi... thời gian, Đã ba mươi mấy năm... như thoi đưa, ... Như chớp mắt, em ơi, qua mau! Có phôi pha không em, những ngày xưa yêu dấu? Thời gian vô tình... Bụi thời gian vô tình? Phủ trắng mái đầu xanh! Tôi, tóc giờ điểm bạc, Và, tóc em cũng bạc? hay vẫn còn xanh? Ôi! Làm sao phủi sạch bụi thời gian?! Nhưng, em ơi, tóc có xanh hay bạc trắng, Lòng mình cứ trẻ mãi nhé em, Cứ trẻ hoài với ngày tháng không tên, Cứ trẻ mãi mặc thời gian em nhé, Trẻ như thuở nào, Thời Hoa Mộng ngày xưa, Vì, em ơi, em có biết không? --Ta đã có nhau-- có Cánh Hoa Bất Tử, Trong lòng mình mỗi độ xuân sang...
Phạm Thị Minh-Hưng.
*****
33/ GIỌT BUỒN.
Căn phòng lạnh lẽo, vắng tênh,
Gối chăn đơn lẻ, lênh đênh giọt buồn.
Đâu người nồng ấm sớm hôm,
Đâu người chia sớt nỗi buồn, niềm vui.
Ai ngăn, ai cách lứa đôi,
Thương cho Loan Phượng một đời chờ mong
Nhìn Trăng, đơn lẻ cõi lòng,
Cách xa vời vợi nhớ nhung, võ
vàng.
Tình ơi! Sao đỗi bẽ bàng!
Đêm về, lẻ ánh trăng
vàng, ngẩn ngơ!
Hay tìm mãi ở trong mơ?
Tìm trong nét bút, lời thơ, giọt buồn.,
Tìm trong tình ý sắt son,
Phai màu mực tím, mỏi mòn ngóng trông?
Mình như chiếc lá long đong,
"Cuốn theo chiều gió" cuối đông lạnh lùng!
Đoạn trường vò võ, bên song,
Trời cao có thấu, nỗi lòng vương mang!
Nuốt dòng lệ đắng ngút ngàn,
Ôi, đời phận bạc hồng nhan, tội tình!
*
"Mùa thu đã chết" chưa Mình,
"Cụm hoa Thạch Thảo" còn xinh bên đồi"?
34/ BẢN TÌNH CA.
Ai bảo, em không đến?
Gác nhỏ đâu "mình ta",
Vòng tay vẫn trìu mến,
Lòng ai đừng... xót xa.
Gió ngoài hiên giận hờn,
Anh... không, nỗi cô đơn,
Tình xưa vẫn còn mãi,
Cớ sao lòng hoang sơn?
BanMê trời vẫn lạnh,
Tay trong tay, tàn canh,
Dĩ vãng là dĩ vãng,
Vẫn còn đây, ngày xanh!
Tình vẫn mãi trong ta,
Ngọt ngào và yêu mến,
Em đi, rồi trở lại, Cùng Anh viết tình ca.
Phạm Thị Minh-Hưng
Ngân Hà giải lụa ngàn sao,
Lung linh ánh sáng muôn mầu trời đêm,
Dòng sữa ngọt, đôi môi mềm,
Ta dìu em
đến bên thềm sông Thương,
Ngân Hà, ánh mắt vấn vương,
Ngõ yêu ta lạc bước đường... mộng du,
Đêm nay, huyền diệu mơ hồ,
Trăng sao chiếu rọi, tình giờ pha phôi,
Ta nghe
như tiếng ai cười,
Thoảng bay trong gió bỡn đùa vườn hoang,
Ngân Hà tỏa ánh mơ màng,
Nhớ nhung trăng bỗng võ vàng đơn côi,
Dù cho cách trở phương trời,
Tình ơi, nhớ nhé
một đời có nhau!
*****
36 Đón Em.
Em sẽ về đây, một sớm mai,
Saigon hoa nắng, gió bay bay, Đón em ba mấy năm xa vắng, Xao xuyến lòng, giây phút gặp đây!
*
Hãy vui lên nhé, buổi tương phùng,
Dẫu ngày xưa, dâu biển hãi hùng,
Thuở trời đất, ngăn sông, cách núi
Hội ngộ giờ này, hãy rộn vui.
*
Gặp lại bạn bè, bao người thân, Giờ đây, không còn nữa cách ngăn,
Mong đón em về, hàn tâm sự,
Bao năm cách biệt, luống chờ mong
*
Làm sao giữ mãi dấu yêu xưa,
Thầy trò, bè bạn như ngày thơ,
Hãy giữ cho nhau, thời yêu dấu,
Hãy giữ cho nhau Lời Đá Vàng.
Phạm thị Minh Hưng.
*****
Tương Phùng Rồi Chia Xa.
Ngồi đây một chút rồi xa Buồn vui bao nỗi thật thà yêu thương,
Có người, nước mắt rơi tuôn,
Quay đi lau vội đôi dòng, ướt mi,
Làm sao... níu tháng ngày đi,
Sao ngăn, giọt lệ tràn mi, nhạt nhòa,
Cũng đôi mắt
biếc, thiết tha,
Tương phùng ngọt lịm, chia xa đắng lòng,
Những ngậm ngùi, những nhớ mong,
Cũng đôi mắt ấy, ngấn dòng buồn vui,
Bên nhau, giây phút chia phôi,
Dẫu lòng chua chát, dấu lời xót xa...
Rồi đây, ngày tháng phôi pha,
Sợ chi giọt lệ, ngày Ta tương phùng!
Em đi... ngày nhớ, tháng nhung,
Saigon ở lại, mây buồn bâng khuâng.
Phạm thị Minh Hưng
*****
38/ Nhuộm Đời.
Em nhuộm đời mình, sợi tóc mây,
Sợi dài, sợi ngắn ước mơ phai, Sợi thương sợi nhớ cùng năm tháng, Se sắt lòng chất ngất đắng cay. * Tóc gió ngày xưa xanh biếc xanh, Bờ vai buông xỏa, dáng thanh thanh, Diễm kiều áo lụa đùa trong nắng, Ai biết lòng ai dệt mộng lành, * Năm tháng dần qua bao đổi thay, Nỗi niềm chất ngất tấm vai gầy, Phai dần màu tóc xuân xanh ấy, Lớp bụi thời gian như màu mây! * Những sợi đau thương, sợi nhạt phai, Bạc năm, bạc tháng, bạc tình đời, Nào biết lấy ai người chia sẻ, Xin đừng bạc nữa, chút Tình tôi!
Phạm thị Minh-Hưng.
*****
39/ Còn Đâu Tình Thơ Ngây.
Ngày ấy chúng mình như chim non,
Đôi chim sáo nhỏ, bước chân son, Ước mộng thơm nồng đôi môi đỏ,
Tâm hồn trong sáng, vẽ tương lai.
*
Em như vạt nắng ấm ban mai,
Áo bay trong gió ru lòng ai,
Em mùa xuân mới, cành hoa thắm,
Bên nhau say đắm, tình thơ ngây.
*
Ngày ấy tình mình đẹp tựa sao,
Khung trời đại học ước mơ cao,
Tuổi xanh thơ mộng, vô tư quá,
Ánh pha lê, trong suốt tình đầu. *
Thế rồi tình thơ không như mơ,
Mình xa nhau một sớm, không ngờ,
Anh đi xa lắm, đời ngăn cách,
Ly hận, nát tan tình ngây thơ!
*
Anh đi, đi mãi, chẳng hẹn về,
Xa nhau ngày tháng buồn lê thê,
Còn đâu tình mộng, đời đơn lẻ,
Nhìn ánh trăng tan, nhớ ước thề.
Phạm thị Minh Hưng. *****
40/ Xa Rồi Ngày Thơ,
Em Tôi.Em tôi ngày ấy dáng thon gầy,
Chưa biết
buồn, đôi tám thơ ngây,
Ước mộng đong đầy trong mắt biếc,
Bao niềm hy vọng vẽ tương lai
*
Ngày ấy em tôi thật dễ thương,
Như chim sáo nhỏ hót trong vườn,
Tâm hồn trong sáng như sao sớm,
Con đường em bước, mộng vàng ươm
*
Tà áo trắng bay, đùa nắng mai,
Lay lay, phơ phất ru lòng ai,
Em như mây trắng trời xanh thẳm,
Lòng trắng trong, xây mộng tương lai.
*
Thế rồi, trời đất, cuộc bể dâu,
Nắng SaiGon hôm ấy phai mầu,
Sân trường vắng lặng, chiều hiu hắt,
Bóng dáng em yêu, nay tìm đâu!
*
Tìm sao cho thấy dấu yêu đầu,
Chẳng còn mây trắng với trời cao,
Người em bé bỏng ngày xưa ấy,
Đã vắng xa, tìm nhau kiếp nào?
Phạm thị Minh Hưng
*****
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét