Trang

Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ - THƠ PTMH1 -

 THƠ PTMH1-

Hình Dzung chụp tại SanJose
01:17 30/7/2012


Thứ hai, 30 tháng 7 năm 2012
San Martin buồi sáng nay sương mù dày đặc, nhưng đến trưa
 trời lại nắng ấm đẹp và khác hẳn với khung cảnh u buổn của buổi sáng.

Buổi sáng mùa sương
Một cành hoa dưới ánh nắng

Thứ ba, 31 tháng 7 năm 2012
Khung cảnh chung quanh phản chiếu trên bức tường nơi tôi làm việc.

Phản chiếu







Về Thăm Trường Cũ.

Sân trường bóng nắng lưa thưa,
Mình em thơ thẩn chốn xưa, ngập ngừng,
Kìa cành Phượng đỏ vẫy mừng,
Đây rồi, đã đến thiên đường tuổi thơ,
Mong manh ngày tháng đợi chờ,
Vẫn còn nỗi nhớ, mơ về ngày xưa,
Cành cây lá nhỏ đong đưa,
Hàng thông xưa đó như chờ bước em,
Thời gian xa cách nhớ thêm,
Muồng vàng, Phượng đỏ, bậc thềm ngày xưa,
Đi qua lớp học, như mơ,
Bao nhiêu chuyện cũ chợt về, phút giây,
Vơi đầy tình bạn, ơn Thầy.
Bềnh bồng kỷ niệm, tháng ngày phôi pha,
Nhớ sao tuổi mộng, gấm hoa,
Bỗng dưng, mắt ướt, nhạt nhòa nắng mai,
Tình đời, như lá thu phai,
Thời gian hờ hững, tìm ai chốn này,
Hương xưa, mơ dáng hao gầy,
Chung trường, chung lớp, tháng ngày bên nhau.
Giờ đây, trông vắng, âu sầu,
Trường xưa, cảnh cũ ngậm ngùi, nhớ mong.
Dù xa cách mấy núi sông,
Muồng vàng, Phượng đỏ, vẫn trông ngày về,
Gốc thông già đứng não nề,
Bao mùa lá đổ, hẹn thề còn không?
Phạm thị Minh Hưng.
**********

Nợ TìnhHoa Mai.aus.org.au 

 (10/07/2012 15:03:06 PM )




Nợ Tình

Kiếp này đã trót nợ nhau,
Làm sao trả hết trái sầu, tình xanh,
Nợ anh tuổi mộng mong manh,
Nợ đôi môi mọng, ngại ngần mắt yêu,
Nợ anh vương vấn tơ chiều,
Nợ thân thanh liễu, ấp yêu tình nồng,
Nợ vơ vẩn buổi chiều đông,
Mắt môi e ấp, nhớ nhung võ vàng,
Nợ sầu những buổi thu sang,
Nợ nhau ngàn ánh trăng vàng bên song,
Ngàn sao lấp lánh chờ mong,
Ngân Hà dòng sữa, hữu tình, mênh mông,
Nợ nần sao trả, đếm đong,
Mây trời ngăn lối, dở dang mộng sầu,
Nợ nhau một khối tình sâu,
Nợ nhau từ thuở tươi mầu thanh tân,
Nợ chi một bước tình gần,
Trăm thương nghìn nhớ phải ngần ngại xa,
Bao giờ mình được bên ta
Sẽ xin trả hết... Tình-Thơ-Muộn-Màng.


Phạm thị Minh Hưng.
**********






1- Hoa thắm- Trời thơ.



Cội cây già ôm lá vàng rơi,
Thu buồn, đông lạnh đã qua rồi,
Nắng ấm chan hòa, xuân đang tới,
Mầm non mơn mởn, ấp e cười,
*
Mùa lá chết, đến mùa xanh chồi biếc,
Sương đầy cành, lấp lánh lá xanh tươi,
Chàng tuyết trắng lạnh lùng sang nẻo khác,
Tiễn đưa chàng... vui đón ánh xuân ngời.
*
Em ngồi bên suối xanh mơ,
Hoa xuân tươi thắm - trời thơ, sang mùa.

Phạm Thị Minh-Hưng.

**********




  2- Thời gian ơi tìm đâu.

Anh đi đã ngày ấy mù tăm,
Bao giờ trở lại, âm thầm đợi mong,
Saigon cách trở ngóng trông,
Biết bao kỷ niệm, ngập lòng nhớ nhung,
Lá me bay nhẹ, chiều đông,
Pasteur đường cũ, tình hồng giờ đâu,
Bây giờ áo lụa phai mầu,
Duy Tân lẻ bóng, nắng sầu xót đau,
Anh đi chôn khối tình sâu,
Anh đi, phượng đỏ nhạt mầu dấu yêu,
Sân trường đại học mưa mau,
Mình em chốn cũ mắt nâu lệ nhòa,
Tìm đâu hoa trắng ngày xưa,
Anh cài tóc biếc, tình thơ dạt dào,
Bây giờ, anh mãi nơi nao,

Thời gian ơi, biết tìm đâu, mộng vàng!

Phạm Thị MinhHưng.


*****

3- CUNG TƠ CHIỀU.

( Ghi lại kỷ niệm tại Cafe Cung Tơ Chiều Đà Lạt.)

Anh đến tìm em, Cung Tơ Chiều,
Trời đêm Đà Lạt gió hiu hiu,
Ao ước gặp em lòng vương vấn,
Cỏ mềm, sương ướt, bước liêu xiêu.
*
Cung Tơ Chiều, em nơi đâu, xa khuất,
Con đường mòn mưa lũ cuốn trôi,
Anh vẹo xiêu...tưởng chừng vấp ngã,
Em ở nơi nào, ánh điện mờ xa...




Quán vắng, lặng thinh, anh bước nhẹ,
Cung Tơ Chiều - Anh đã đến - em ơi,
Ánh đèn mầu, lạnh lẽo, hắt hiu,
Tiếng nhạc từ đâu, vang vọng, buồn thiu.
*
Ngồi chờ em, lâu biết bao nhiêu,
Anh chẳng trách, những lời em gay gắt,
Khi bước vào, vội vã, dáng gầy hao,
Anh mỉm cười, nhìn em, nét thanh kiêu.
*
Rồi...Em hát bài tình ca, đầy nước mắt,
Khóc cho đời, khóc mối tình phai,
Giọng hát buồn, chất ngất, ngân dài,
Em vật vã trong tiếng đàn tê tái...
*
Anh đã hát, bài thương ca hôm ấy,
Chia sẻ cùng em, bớt những đắng cay,
Thời gian, là phương thuốc tuyệt hay,
Sẽ xoa dịu , vết thương đau hằn dấu.
*
Cung Tơ Chiều, em có là ảo ảnh.
Em tiếc gì, câu từ tạ đêm thâu,
Anh bơ vơ lạc dưới ánh đèn mầu,
Em ở đâu, hỡi em, nàng ca sĩ,
*
ĐàLạt về đêm, sương mù, nhung nhớ,
Một mình anh, ai sưởi ấm đêm nay?
Em, em ơi, anh tự nhủ... sẽ có ngày,
Tìm gặp lại, Cung Tơ Chiều thân ái.

Phạm Thị Minh Hưng

*****





4-Tình Ca Biển.

Em bờ cát trắng dịu êm,
Nước tràn, sóng vỗ ngày đêm miệt mài,
Thùy dương vi vút, ru ai,
Biển xanh sóng biếc, hôn hoài cát em,
Gió mơn man nhẹ bờ êm,
La đà dương liễu cành mềm đong đưa,
Sóng dạt dào, sóng sớm trưa,
Gió hòa khúc nhạc vi vu biển chiều,
Cát em in dấu chân yêu,
Dã tràng se sắt, ít nhiều xót xa,
Mặc cho sóng gió, ngày qua,
Nắng cháy mặc nắng, mây mưa mặc trời,
Làm sao ngăn sóng biển khơi,
Làm sao ngăn được những lời biển ru,
Rộn ràng biển vẫn nghìn thu,
Hôn em bờ cát, tình thơ bốn mùa,
Tình như ngọn thủy triều xưa,
Ngày đêm, sớm tối, vẫn mơ cát mềm,
Hoàng hôn, biển bước vào đêm,
Bờ em cát trắng, sóng quên lối về,
Rồi mai, chợt tỉnh cơn mê,
Tình ơi, sóng mãi vỗ bờ biển xưa!
Mặc cho ngày nắng, ngày mưa
Tình ơi, biển mãi thắm màu ước mơ,
Biển xanh cát trắng sóng xô,
Tình ca biển - cát, tình thơ muôn đời.

Phạm thị Minh Hưng.

*****

Thứ 7-28/7/2012

*****



 5-TÌM AI

Tìm ai, thác đổ cuồng lưu,
Trắng trong dòng nước, suối reo lưng đèo,
Đá sừng sững, cây cheo leo,
Tìm ai ẩn khuất, hắt hiu, mịt mù
Có ai không, mãi đợi chờ,
Thời gian lẫn với hững hờ không gian,
Tìm ai trong buổi chiều tàn,
Cho lòng hoang dại, ngút ngàn nhớ nhung!
Tìm ai thơ thẩn, chiều buông,
Tìm ai lối cũ cỏ mòn dấu chân,
Rừng chiều lạc bước, bâng khuâng,
Ơ thờ mây tím, hoàng hôn rũ buồn,
Rong rêu, mòn mỏi nhớ mong, 

Cánh chim biền biệt, biết trông phương nào!

Phạm Thị Minh-Hưng


***

Chú ngựa bên cạnh nhà Dzung đang ăn cỏ



Phạm thị Minh Hưng

*****





6- Nợ Tình,

Kiếp này đã trót nợ nhau,
Làm sao trả hết trái sầu, tình xanh,
Nợ anh tuổi mộng mong manh,
Nợ đôi môi mọng, ngại ngần mắt yêu,
Nợ anh vương vấn tơ chiều,
Nợ thân thanh liễu, ấp yêu tình nồng,
Nợ vơ vẩn buổi chiều đông,
Mắt môi e ấp, nhớ nhung võ vàng,
Nợ sầu những buổi thu sang,
Nợ nhau ngàn ánh trăng vàng bên song,
Ngàn sao lấp lánh chờ mong,
Ngân Hà dòng sữa, hữu tình, mênh mông,
Nợ nần sao trả, đếm đong,
Mây trời ngăn lối, dở dang mộng sầu,
Nợ nhau một khối tình sâu,
Nợ nhau từ thuở tươi mầu thanh tân,
Nợ chi một bước tình gần,
Trăm thương nghìn nhớ phải ngần ngại xa,
Bao giờ mình được bên ta
Sẽ xin trả hết... Tình-Thơ-Muộn-Màng.

Phạm thị Minh Hưng.
*****


Thứ 7-27-7-2012


7- Tiễn Đưa.

Có nỗi đau nào hơn,
Nỗi buồn thương tiễn biệt,
Lời tạ từ da diết,
Có níu kéo được chi,
Khi người đã ra đi,
Rời xa, rời xa mãi...
*
Tiếng đàn sao ai oán,
Tấu khúc biệt ly sầu,
Lệ nhòa trên mắt biếc,
Lệ ứa thấm tim đau,
Tiễn đưa người yêu dấu,
Mịt mù phương trời nào.
*
Còn nỗi đau nào hơn,
Khóc thương tình thâm sâu,
Cỏ úa, phương trời sầu,
Trời buồn, mưa giăng mau,
Dấu tình đang phai nhàu,
Thuyền ơi, về bến nao?
*
Còn đây giây phút cuối,
Biết bao điều chưa nói,
Lòng xót xa, vời vợi,
Khúc nhạc tình chơi vơi,
Người ơi sao mà vội,
Biết bao giờ cho nguôi!

Phạm Thị Minh Hưng

*****


*****





8-  Mưa Chiều
Giọt mưa buồn, giọt nước mắt ai,
Rơi rơi, nức nở, khóc tình phai,
Mưa rơi thánh thót trên đường vắng,
Bọt bèo bong bóng nước, đường dài
*
Mưa rơi, rơi ướt, mưa bay bay,
Tìm đâu vạt nắng hồng mê say,
Chiều xuống mây buồn, se sắt lá,
Vàng úa rời cành, tiếc nuối,  xót xa.
*
Mưa rơi thấm lạnh vai em gầy,
Tím ngắt hoàng hôn, sầu gió lay,
Lạnh lùng giọt-giọt-thương-thương-nhớ.
Ngập ngừng hiu hắt bước chân ai
*
Sao trời mưa mãi, khóc thương chi,
Tình đời thôi thế, cũng đến khi,
Một thời hoa mộng, xôn xao nắng,
Thấp thoáng đắng cay, ngày chia ly.
*
Gió hỡi ngừng đi, xin đừng bay,
Đừng cùng mưa, giá buốt tình ai,
Đừng khóc thương chi, buồn tê tái,
Đâu đó sẽ còn Ánh-Nắng-Mai.

Phạm thị Minh Hưng
*****

Thứ 7-27/7/2012.

*****

9- Mưa Buồn

Mưa gió dập vùi đám cỏ cây,
Trời buồn u xám, nước tràn đầy,
Tiếng mưa sầm sập ngoài hiên vắng,
Lòng bỗng u hoài, thương xót ai,
*
Người đi mưa gió, đường dặm dài,
Thân gầy một bóng, xót thương thay,
Rét mướt, sương rơi, cùng giá lạnh,
Cam chịu phận đời trong lẻ loi,
*
Mưa có bao giờ biết xót xa,
Thương cho kiếp sống kẻ không nhà,
Mưa rơi, rơi mãi lòng băng giá,
Mưa mãi, mưa hoài, xót hồn hoa.
*
Mưa rơi lách tách mái tôn buồn,
Hàng hiên lả tả nước rơi tuôn,
Gió vờn cành lá, la đà gió,
Mưa gió lạnh lùng, cõi riêng ta!

Phạm thị Minh Hưng.


*****


Đổ Vỡ.

Tóc rối, lệ rơi, đổ vỡ, sầu,
Ngút ngàn đau đớn, biết về đâu,
Trời không nắng, đậm mầu tang tóc,
Con bơ vơ, khóc Mẹ, tình sâu!

.G.H.







10-  Điệu Buồn Mưa.

Biển chiều chợt vội cơn mưa,
 
Mây buồn hiu hắt, nắng phai nhạt mầu
Gió về sầm sập, mưa mau,
Lạnh lùng, quạnh vắng, ngút sầu, chơi vơi.
Miên man gió, mưa tuôn rơi ,
Mưa rơi, rơi mãi, Tình ơi, xa vời!
Ôi! Thương nhớ, biết sao nguôi,
Mưa rơi, đành đoạn, Tình ơi, bẽ bàng!
Người đi biển rộng thênh thang,
Mưa rơi, chất ngất muôn vàn xót đau.
Tìm đâu, ấm áp chìm sâu,
Tìm đâu, đâu nữa, nhạt mầu dấu yêu!
Tìm đâu, những phút bên nhau,
Tìm đâu ngày tháng mộng đầu, thiết tha!
Mưa nghiêng, bóng ngả, chiều qua,
Mưa rơi, rơi mãi, Tình xa ngút ngàn!
 Quạnh hiu, biển vắng mênh mang,
Thông reo vi vút, sóng vang lời buồn,
Hạt mưa rơi ướt tâm hồn,
Sóng hôn bờ cát, mưa tuôn nhạt nhòa.
Người xa, tình cũng vội xa,
Nghìn năm biển vẫn mặn mà, nhớ mong.


Phạm thị Minh-Hưng.






11-
Cơn mưa chiều
.
Cơn mưa bỗng đến chiều nay,
Mây buồn u ám, nắng vàng tìm đâu?
Gió về thổi buốt,lòng đau,
Lạnh lùng, quạnh vắng, ngút sầu, xót xa.
Gió sầm sập thổi, can qua,
Mưa rơi, rơi mãi, Người ra đi rồi !
Trút bao thương nhớ, khôn nguôi ,
Mưa rơi, đành đoạn, sao thôi bẽ bàng!
Người đi đường vắng thênh thang,
Mưa rơi, chất ngất muôn vàn dấu yêu.
Tìm đâu ấm Chút Nắng Chiều,
Tìm đâu, đâu nữa, phiêu diêu mây trời!
Mưa rơi, lá rụng tơi bời,
Tìm đâu bóng dáng thưở nào, vời xa!
Mưa nghiêng, bóng ngả, chiều tà,
Phù du Quán trọ, đã qua đời người!
***
Mưa ngừng đi nhé, mưa ơi,
Tan đi mây xám, rạng ngời trời cao.
Đời người gió thoảng, chiêm bao!
Dòng sông số kiếp đi vào Cõi Mơ.

Phạm Thị Minh-Hưng



*****

12/Rong Rêu.

Rêu phong mờ phủ dấu chân ai,
Thềm vắng, vườn hoang, giấc mộng dài,
Thinh không, lạnh lẽo lòng cô quạnh,
Tìm đâu dáng ngọc, nét trang đài.

PtMH.


*****

Oceano Nox




Đêm Xuống Trên Đại Dương
(Oceano Nox)
Oil on canvas
24x30 inch (61x76 cm)
by A.C.la
*
All rights reserved
**

Đêm Đại Dương

Em ngồi ghềnh đá trời đêm,
Nhìn Trăng tỏa bóng, lòng thêm ngóng chờ,
Cành Hồng ai tặng bao giờ,
Nâng niu một đóa mà mơ Tình Đầu.
Cuộc đời sóng gió, bể dâu,
Mình Em một cõi, ôm sầu, đại dương.

Minh-Hưng
**





13- Đêm Xuống Trên Đại Dương.

Em ngồi ghềnh đá trời đêm,
Nhìn Trăng tỏa bóng, lòng thêm ngóng chờ,
Cành Hồng ai tặng bao giờ,
Nâng niu một đóa, mà mơ Tình Đầu,
Cuộc đời sóng gió bể dâu,
Mình Em một cõi, ôm sầu đại dương.

PtMH.

*****



14- Thu Mong Chờ.

Lá rụng mấy mùa, em chờ ai?
Hiên ngoài lạnh giá, mấy thu dài,
Mong ngóng chi người đi biền biệt,
Sầu thương day dứt, sắc hương phai!
*
Biển chiều lộng gió, em chờ ai?
Cô đơn đếm bước, những ngậm ngùi,
Buồn trông cánh hạc mờ xa mãi,
Em đứng chờ ai giữa biển khơi?
*
Em chờ ai mà lòng hoang dại,
Tiếc thương nhiều, ngày cũ ấm êm,
Người đã đi, sao em cứ đợi,
Lá úa rơi đầy, đếm bước, đơn côi,
*
Em hát mãi, bài ca " Mùa Thu Chết "
Nhớ nhung hoài, lòng có lúc nào vơi,
Còn không anh, cụm Thạch Thảo trên đồi?
Xin nhớ nhé, thu sầu em mãi đợi!

Phạm thị Minh Hưng.

*****
 

     15-   Lá Thư Tình Yêu.


  Lá thư nhung nhớ viết cho anh,
Một sớm thu, lá rụng qua mành,
Trời SaiGon, mênh mang nhiều kỷ niệm, 
 Một mình em, lá úa, vọng tình xanh!

Trời đang mưa hay lòng em lệ ứa,
Nhớ rất nhiều ngày hai đứa bên nhau,
Mùa Xuân cũ, ngất ngây tình yêu dấu
Anh nhẹ nhàng, bảo khẽ "Tựa vai anh"
*
Anh hỡi anh, có còn ước mơ xanh
Vẫn nhung nhớ, thời học trò, áo trắng?
Tình trong sáng, ngây thơ như vạt nắng,
Còn nồng không anh, sưởi ấm buổi tàn đông?
*
Em vẫn nhớ, ngày xưa anh hứa:
" Mình bên nhau, giữ mãi ước mơ đầu,
 Hy vọng nhé, còn ngày sau, mãi mãi,
Hãy nhớ là, Hoa Bất Tử - Tình ta."
*
Lời anh nói, em vội về ươm mộng,
Xây lâu đài, ước vọng mai sau. . .
Ai có ngờ đâu, cuộc đời muôn sắc,
Ước hẹn hôm nào, thành vết thương đau!
*
Rồi ly tan, cách biệt, không ngờ,
Cơn bão đời chia cách, tình bơ vơ,
Em vẫn đợi chờ, biết bao thương nhớ,
Mơ một ngày, gặp lại...có bao giờ?!
*
Bài hát ấy, trong em còn âm hưởng,
Dù héo hon rồi một đóa Hồng xưa,
Phai mầu Phượng đỏ sân trường cũ
Tình mình vẫn tha thiết như xưa?
*
Mùa Xuân về, anh nhớ gì không anh,
Cành hồng thắm xuân xưa anh đã,
Gởi tặng em với nụ hôn đầu,
Vẫn còn đây, ép trong vở bạc mầu.
*
Anh, anh hỡi, dù cách xa diệu vợi,
Mình vẫn yêu, thương nhớ chẳng hề vơi,
Tình anh đó, vẫn trong em mãi mãi,
Vạt- nắng- hồng- Anh, sưởi ấm mãi lòng em!

PtMH.



******







16- TÌM NỬA VẦNG TRĂNG.




Anh đã đi, em còn nơi đây,
Hồn em ngây dại, xót xa đầy,
Anh xa, xa mãi cùng năm tháng,
Một bóng đi về, tình đắng cay.
*
Chiều thu mà ngỡ giữa mùa đông,
Sao buồn, chua chát nhớ âm thầm,
Anh có biết, lòng em tan nát,
Lá vàng tơi tả, hồn bâng khuâng.
*
Bao giờ, anh trở lại hỡi anh,
Cùng nhau ta dệt lại tình xanh,
Như đã hẹn thề năm tháng trước,
Dang dở mộng lòng, khóc xuân xanh!
*
Lời thơ anh viết xót xa thay:
Đừng buồn, cô quạnh tấm thân gầy,
Đừng hiu hắt nhớ, sầu ly hận,
Em hãy tìm anh trong giấc say!
*
Em đã mơ nhiều, những đêm đông,
Sao lòng càng trống vắng, thinh không,
Tình em như chết trong hoang lạnh,
Làm sao có được Nửa Vầng Trăng!

Phạm thị Minh Hưng


*****
Một Cõi Tình Phai - Thanh Hà Một Cõi Tình Phai - Thanh Hà.



*****


17- ĐÔI NGẢ.




Confluence of the Thompson and Fraser Rivers
in Lytton, British Columbia, Canada


Hai dòng sông, dòng đời xuôi chảy,
Như chúng mình, bèo dạt mây trôi,
Còn gì không, ngày tháng pha phôi,
Hai dòng đời, đôi người đôi ngả.
*
Sông uốn mình, bến bờ cách trở,
Ai ngăn chia dòng nước hai mầu,
Gần bên nhau sao chẳng cùng nhau,
Hai dòng chảy, nông sâu, đâu nguồn cội.
*
Sông xanh thẳm bên bồi, bên lở,
Cù lao nào chất chứa phù sa,
Cách biệt phương trời, ai chờ, ai đợi,
Có lần nào gặp gỡ giữa đôi ta?
*
Nhớ những lần đi về chung lối,
Cận kề nhau chẳng nghĩ suy gì,
Ước mộng đơn sơ, tình trang vở mới,
 Trong sáng yêu đời, mơ ước tương lai!
*
Rồi tang thương, biến cải, đổi dời,
 Nhạt phai ngày tháng, những buồn vui,
Bây giờ, cách biệt phương trời nhớ,
Vời vợi xa rồi, những ngày xưa.

 Phạm Thị Minh Hưng.


*****








18-  Nhớ Mẹ Đêm Trăng.



Lệ hoen mi, ướt mắt nâu,
Đêm trăng nhớ Mẹ, giọt sầu rơi rơi,
Lòng rưng rức, nỗi đau vời,
Mẹ còn đâu nữa, xa khơi tháng ngày,
Thương nhớ lắm, Mẹ yêu ơi,
Về bên mộ Mẹ, một trời tiếc thương,
Trời chiều gió lạnh, sầu vương,
Hoàng hôn bàng bạc, nhớ thương ngậm ngùi,
Lạnh lùng mây xám lưng trời,
Trong hầm mộ tối, Mẹ tôi lạnh buồn,
Rã rời, cát bụi thân đơn,
Âm dương cách biệt, đôi đường tìm đâu,
Chơi vơi, giá buốt sầu đau,
Ngắm nhìn di ảnh, ngút sầu, Mẹ ơi,
Làm sao có Mẹ trên đời,
Bông hồng đỏ thắm đã rời xa lâu,
Giờ cài hoa trắng, tang mầu,
Đời người cõi tạm, đoạn cầu can qua!
Trở về cát bụi, xót xa,
Một thời hương sắc, chưa nhòa Mẹ ơi!
Khúc ca Mẹ hát, lẻ loi,
"Đêm Thu" tiếng Mẹ, một đời trong con,
Buồn sao giọng hát vàng son,
Ngát hương hoa Mẹ, thơm mùi ngọc lan,
Một mình mộ tối, trăng tan,
"Cành sương nặng trĩu" võ vàng, đơn côi,
Nhớ thương Mẹ, nhớ khôn nguôi,
Đêm nay trăng sáng, Mẹ ngời trong con.

Phạm Thị Minh Hưng


Ghi chú: " Đêm Thu " là nhạc phẩm của Đặng Thế Phong,

" Cành sương nặng trĩu " là một cụm từ trong bài hát này.
13/5/2012 Mother's Day.


*****





19-  Cành Lan Trắng.

 Có phải đôi mình mãi nợ nhau,
Dù xa, cách trở núi, sông sâu,
Dù năm tháng cũ xa tầm với,
Dù gần gang tấc, hay xa xôi?

*
Ngày ấy vườn xinh có nhiều hoa,

Mai vàng, Hồng đỏ thắm, kiêu sa,
Pen-se' tim tím mong manh cánh
Lả lướt bên cành Mi-mo-sa.
*
Ngày ấy, cành Lan lá biếc xanh,

Trong vườn hoa nắng, nụ tròn xinh,
Lung linh hoa lá lay trong gió,
Tình trong, e ấp, ánh bình minh!
*
Mình đã nợ... gì đây hỡi em?
Những ngày tháng cũ, quá êm đềm,
Ôi, cành Lan trắng, tình trong trắng,
Bao giờ tìm thấy mộng ngày xanh!
*
Mình đã nợ nhau... thật mất rồi,
Cành hoa Lan trắng, Giáng Hương ơi!
Tỏa chi hương ngát, thơm ngày cũ?
Hư ảo đời nhau, giấc mộng sầu!

Phạm Thị Minh Hưng
*****

 

Cách xa.

Trời se se lạnh cuối đông,
Từng cơn gió thoảng buốt lòng người đi.
Thì thôi, cũng phải chia ly,
Người đi một sớm, mong chi tương phùng,
Đời người quán trọ khôn cùng,
Lạnh lùng trôi mãi dòng sông phận người,
Mong manh lá úa cuối trời,
Vời trông cánh nhạn, xa khơi mịt mù,
Cách xa vời vợi, thiên thu,
Võ vàng thương nhớ, mây mù nẻo xa
Thu buồn lá rụng, chiều qua,
Lạc rồi, hai nửa trăng già hai nơi.

Phạm thị Minh Hưng.

*


20- Cách Xa.


Trời se se lạnh cuối đông,

Từng cơn gió thoảng buốt lòng người đi,

Thì thôi, cũng phải chia ly!

Người đi một sớm, mong chi tương phùng?

Đời người, Quán trọ khôn cùng!

Lạnh lùng trôi mãi dòng sông phận người!

Mong manh lá úa cuối trời!

... Vời trông cánh nhạn xa khơi mịt mù!
***
... Làm sao gặp lại đây người?

Nghìn trùng xa cách, một đời lạc nhau!

Phạm Thị Minh Hưng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét