Thơ Hư Vô_Chỗ Không &
Trầm Vân_Nỗi Nhớ Gọi Tên
- Pt Minh-Hưng: Tìm Đâu Bến Bờ - Tàn Thu - Có Hay Không
- Tạ ơn anh một đóa tình - Ngọc Quyên.
Chỗ Không
Bước vào một chỗ không em
Góc phòng xưa bỗng tối đen mịt mù
Bước vào một chỗ không em
Góc phòng xưa bỗng tối đen mịt mù
Tôi
về như thể mộng du
Chân chưa động đất đã u mê rồi!
Chân chưa động đất đã u mê rồi!
Ở
chỗ không có bóng người
Tìm trong hoang tích một đời hư hao
Con đường nào tới cồn dâu
Để em còn biết lối vào hư vô.
Bỏ lại giọt lệ chưa khô
Tìm trong hoang tích một đời hư hao
Con đường nào tới cồn dâu
Để em còn biết lối vào hư vô.
Bỏ lại giọt lệ chưa khô
Tôi
còn cất giữ trong
hồ mắt em
Thì đâu có dễ gì quên
Thì đâu có dễ gì quên
Từ
em tiếng khóc lênh đênh phận
người
Tôi vào một chỗ không tôi
Còn nghe trời đất luân hồi vòng vo
Chân tôi lủi thủi lần mò
Đuổi theo cho kịp chuyến đò không em...
Hư Vô
Tôi vào một chỗ không tôi
Còn nghe trời đất luân hồi vòng vo
Chân tôi lủi thủi lần mò
Đuổi theo cho kịp chuyến đò không em...
Hư Vô
*****
Tìm Đâu Bến Bờ.
( Bài họa 6 )
( Bài họa 6 )
Thu buồn chợt nhớ thương em,
Nhớ bờ biển mộng, êm đềm sóng ru,
Biển đìu hiu, gió vi
vu,
Nhớ chiều thu cũ, tình thơ xa rồi.
Lau rừng biển vắng, đâu người,
Sóng xôn xao, biết, em nơi chốn nào,
Cuộc đời sóng gió bể dâu,
Trời cao biển rộng, lạc vào hư vô.
Giọt lệ nhỏ xuống chưa khô,
Tan vào biển sóng, mơ hồ tình em,
Làm sao có thể dễ quên,
Đại dương cuồng sóng, lênh đênh phận người,
Lạc rồi, biển bỏ lại tôi,
Tình em một thuở, rối bời đường tơ,
Mình tôi biển vắng thẫn thờ,
Tìm đâu, biển hỡi, bến bờ có Em?
Phạm thị Minh Hưng.
**
*******
*****
Cảm Ơn Tình Nhân
(Viết nhân mùa Lễ Tạ Ơn 2012)
Cảm ơn em chút hương quen
Tôi mang theo để bon chen vào đời
Cảm ơn em một nụ cười
Cho tôi biết khóc với người chưa quen.
Thầm thì tôi gọi tên em
Âm vang trầm tích cho đêm tượng hình.
Từ em bước tới tội tình
Trái tim tôi cũng thình lình u mê.
Đường xa không biết lối về
Bỏ quên lời hẹn ước thề trăm năm
Chỗ có giọt lệ lăn trầm
Âm thầm nhỏ xuống giữa tăm tích người.
Thấy em trong cái bóng tôi
Quằn vai quẩy gánh lẻ loi qua cầu
Chắc gì đuổi kịp đời sau
Thì em cũng đã biết đau kiếp này.
Cảm ơn những tháng những ngày
Em đã cho tôi cuồng say lạ lùng
Đất trời còn biết bao dung
Để tôi bước tới đường cùng tận em?
Cảm ơn giọt lệ còn quen
Đêm đêm tỉnh thức chong đèn tìm nhau
Từ trong sợi khói xanh xao
Có em ngồi khóc cồn cào mắt tôi…
Hư Vô
Tạ Ơn Anh Một Đóa Tình
Cám ơn anh lạ mà quen
Cho em giữ chút hơi men vào đời
Cám ơn anh đóa hồng tươi
Cho em thôi khóc với người chưa quen .
Thoáng trong mơ gọi tiếng em
Ngõ hồn như tạc bóng đêm in hình
Trái tim em bỗng hồi sinh
Mộng du vào cõi tự tình đam mê .
Làm sao em biết lối về?
Khi tình trót lỡ hẹn thề trăm năm
Bởi môi em ấm hương thầm
Len vùng tóc rối dư âm hơi người.
Có anh đời bỗng chợt vui
Thả trôi sầu gánh lẻ loi qua cầu
Theo anh theo đến ngàn sau
Dẫu đời giông tố khổ đau kiếp nầy.
Cám ơn anh tháng với ngày
Cho em yên giấc mộng say nghìn trùng
Hỏi trời đất có bao dung ?
Cho tim anh đến tận cùng với em .
Cám ơn đêm đắp chăn quen
Hình kề tựa bóng quên đèn có nhau
Cho ngày tháng hết xanh xao
Có anh suốt kiếp tình vào thiên thu...
Ngọc Quyên
**
Nỗi Nhớ Gọi Tên
[Bài họa 8]
[Bài họa 8]
Về ngang bến hẹn vắng em
Vầng trăng lẩn khuất đêm đen sương mù
Thả trôi cánh mộng phù du
Cơn mưa chưa đến lòng u ám rồi
Cỏ lau in dấu chân người
Bước chân hoang phế nửa đời mòn hao
Lặng thầm bao nỗi bể dâu
Thiên đường xưa lạc ngõ vào lối vô
Lệ em gió có lau khô
Nhớ thương còn thả giữa hồ tình em
Biết em còn nhớ hay quên
Một vùng kỷ niệm lênh đênh phương trời
Em về trong tiếng đàn tôi
Âm thanh u uẩn từng hồi vòng vo
Tay lần ký ức lục mò
Bến mòn những tiếng gọi đò tên em
Trầm Vân
*******
TÀN THU- CÓ HAY KHÔNG
(Bài Họa 3)
Tàn thu - vào chỗ không em,
Cây bơ vơ đứng buồn trông sương mù,
Lá vàng rơi cõi âm u,
Trời buồn man mác đời ngơ ngẩn sầu,
Tàn thu lá ngọc phai màu,
Ta dìu nhau đến bên ngàn ánh sao,
Chiều thu giấc mộng chìm sâu,
Tôi - Em như thể bước vào hư vô,
Đừng Em, đừng nói tình hờ,
Ngân Hà dẫn lối ta vào cõi thơ,
Đừng Em, dẫu có hững hờ,
Tôi về, tìm ánh sao bờ mi em,
Có hay không giấc nồng êm,
Tôi về mơ mộng sao quên nụ cười,
Tôi - Em vào chốn không người,
Để tình thư thả buông lơi câu hò,
Bước chân ta chẳng tình cờ,
Có hay không một chuyến đò chung đôi?
Phạm Thị Minh Hưng.
*****
Cảm Ơn Tình Nhân
(Viết nhân mùa Lễ Tạ Ơn 2012)
Cảm ơn em chút hương quen
Tôi mang theo để bon chen vào đời
Cảm ơn em một nụ cười
Cho tôi biết khóc với người chưa quen.
Thầm thì tôi gọi tên em
Âm vang trầm tích cho đêm tượng hình.
Từ em bước tới tội tình
Trái tim tôi cũng thình lình u mê.
Đường xa không biết lối về
Bỏ quên lời hẹn ước thề trăm năm
Chỗ có giọt lệ lăn trầm
Âm thầm nhỏ xuống giữa tăm tích người.
Thấy em trong cái bóng tôi
Quằn vai quẩy gánh lẻ loi qua cầu
Chắc gì đuổi kịp đời sau
Thì em cũng đã biết đau kiếp này.
Cảm ơn những tháng những ngày
Em đã cho tôi cuồng say lạ lùng
Đất trời còn biết bao dung
Để tôi bước tới đường cùng tận em?
Cảm ơn giọt lệ còn quen
Đêm đêm tỉnh thức chong đèn tìm nhau
Từ trong sợi khói xanh xao
Có em ngồi khóc cồn cào mắt tôi…
Hư Vô
Tạ Ơn Anh Một Đóa Tình
Cám ơn anh lạ mà quen
Cho em giữ chút hơi men vào đời
Cám ơn anh đóa hồng tươi
Cho em thôi khóc với người chưa quen .
Thoáng trong mơ gọi tiếng em
Ngõ hồn như tạc bóng đêm in hình
Trái tim em bỗng hồi sinh
Mộng du vào cõi tự tình đam mê .
Làm sao em biết lối về?
Khi tình trót lỡ hẹn thề trăm năm
Bởi môi em ấm hương thầm
Len vùng tóc rối dư âm hơi người.
Có anh đời bỗng chợt vui
Thả trôi sầu gánh lẻ loi qua cầu
Theo anh theo đến ngàn sau
Dẫu đời giông tố khổ đau kiếp nầy.
Cám ơn anh tháng với ngày
Cho em yên giấc mộng say nghìn trùng
Hỏi trời đất có bao dung ?
Cho tim anh đến tận cùng với em .
Cám ơn đêm đắp chăn quen
Hình kề tựa bóng quên đèn có nhau
Cho ngày tháng hết xanh xao
Có anh suốt kiếp tình vào thiên thu...
Ngọc Quyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét