BIỂN TÌNH ANH.
Anh đứng bâng khuâng giữa biển chiều,
Lòng buồn nhung nhớ, gió liêu xiêu,
Hoàng hôn chầm chậm, mây bàng bạc,
Thương về em gái nhỏ dấu yêu,
Lòng buồn nhung nhớ, gió liêu xiêu,
Hoàng hôn chầm chậm, mây bàng bạc,
Thương về em gái nhỏ dấu yêu,
Em nhớ gì không thuở mộng mơ,
Ngày Xưa đẹp tựa một vần thơ, Ngây ngô... anh đã không kịp giữ, Để biển cuồng phong nỗi nhớ xưa! * Em có thấy không biển tình anh, Dạt dào như thuở tóc còn xanh, Bạc đầu con sóng âm thầm vỗ, Ghềnh đá rêu mờ phủ dấu chân! Phạm Thị Minh-Hưng |
*****
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét