Quán Trọ Vô Thường
-. Tiễn Biệt Người Đi
-. Tiễn Biệt Người Đi
Thế rồi cũng hết cuộc chơi
Thu tàn lá rụng tơi bời xác thân
Ngàn sao sa xuống thật gần
Đón người về cõi phù vân chốn nào?
Đèn hoa nến đỏ hư hao
Một mình lạc bước xanh-xao-não-nề
Kinh cầu vọng tiếng tái tê
Đời người quán trọ u mê bẽ bàng
Như cơn mộng mị võ vàng
Kìa ai ngấn lệ ngỡ ngàng tiễn đưa
Tiễn người vào cõi mịt mờ
Thế thôi vĩnh biệt đôi bờ cách chia
Người đi cách biệt ... xa lìa
Đường trần nhẹ gánh!
... đèn khuya đoạn trường!
Tâm tư một nỗi vấn vương
Thương đời, quán trọ - vô thường - trần gian!...
Phạm Thị Minh-Hưng