*
George Gordon Byron
22/1/1788 - 19/4/1824
Nhà thơ của Anh - Trường phái lãng mạn
Byron sinh ở London, trong một gia đình quí tộc đã sa sút. Học ở Harrow School và Đại học Cambridge. Năm 1807 in tập Hours of Idleness (Những giờ giải trí), năm 1809 in trường ca English Bards and Scotch Reviewers (Những nhà thơ Anh và những nhà phê bình Scotland) phê phán những nhà lãng mạn quá khích. Từ năm 1809 là thành viên nghị viện Anh, sau đó bắt đầu 2 năm đi chu du sang các nước Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha và Hy Lạp. Năm 1812 in 2 chương đầu của Childe Harold's Pilgrimage (Chuyến hành hương của Childe Harold) kể lại chuyến đi Nam Âu và Cận Đông. Nhân vật của trường ca là chàng trai trẻ thất vọng trước cuộc sống thiếu lý tưởng và tự do. Năm 1812, phát biểu trước nghị viện, Byron tố cáo tầng lớp thống trị ở Anh và đòi hủy bỏ luật tử hình những người công nhân phá máy.
I SAW THEE WEEP
*I saw thee weep--the big bright tear
Came o'er that eye of blue;
And then methought it did appear
A violet dropping dew:
*
I saw thee smile--the sapphire's blaze
Beside thee ceased to shine;
It could not match the living rays
That filled that glance of thine.
*
As clouds from yonder sun receive
A deep and mellow dye,
Which scarce the shade of coming eve
Can banish from the sky,
*
Those smiles unto the moodiest mind
Their own pure joy impart;
Their sunshine leaves a glow behind
That lightens o'er the heart.
George Gordon LORD BYRON
*
KHI EM KHÓC
*
Khi em khóc , giọt lệ tràn khoé mắt
Sáng long lanh toả mộng đến lạ thường
Đôi mắt đẹp , dường như đầy tha thiết
Màu tím buồn tơ tưởng đến hơi sương
*
Bên cạnh em long lanh viên ngoc quý
Khi em cười ngọc quý cũng thầm ghen
Viên ngọc sẽ mờ khi muôn nghìn tia sáng
Từ mắt em nhìn say đắm về anh
*
Mây che bóng cho mặt trời ẩn núp
Cả không gian le lói ánh vàng tơ
Đêm bâng khuâng âm thầm về ngự trị
Quanh co đi rồi lẩn khuất cuối trời
*
Từ xa thẵm tiếng cười em trong trẻo
Khiến hồn anh rung động muốn bay cao
Ánh dương hồng dù phải tắt rất nhanh
Vẫn giữ mãi trong lòng anh tia sáng
*
tôn thất phú sĩ - phỏng dịch
Paris le jeudi 10 octobre 2013
Bài thơ phỏng dịch số 100/100