Trang

Thứ Năm, 4 tháng 9, 2014

THOÁNG HƯƠNG XƯA_TẬP THƠ MỚI của PTMH.


THAY LỜI GIỚI THIỆU 
   VÀ VÀI CẢM NGHĨ SAU KHI ĐỌC BẢN THẢO 
TẬP THƠ “THOÁNG HƯƠNG XƯA”
CỦA NHÀ THƠ PHẠM THỊ MINH HƯNG

Nhận được bản thảo tập thơ do nhà thơ

chuyển qua bằng thư điện tử, tôi đã bỏ ra trên 3 giờ đồng hồ
để đọc qua trên 100 bài thơ, mà nhà thơ có ghi rõ là 
“Viết Tặng Thời Áo Trắng Ngày Xưa” 
ngay trên đầu tập thơ, và sau đây là những cảm nghĩ chân thành,
mộc mạc, của tôi, một người yêu sách, và đương nhiên là yêu thơ, 
nhưng chỉ yêu thơ hay mà thôi.

Đọc lướt qua tập thơ, tôi thấy thích 
và cảm thấy những bài thơ 

làm tôi hưng phấn và thích thú, vì đây là những bài thơ 
nhiều chất văn, nhiều vẻ đẹp, rất hồn nhiên, mà lại không kém 
phần lãng mạn và mơ mộng.

Tôi thích nhất là ngôn từ, tuy không thật “chân quê” 

như nhà thơ tiền bối Nguyễn Bính, nhưng đã được viết 
rất đời thường, rất rõ ràng dễ hiểu, không hề có hơi 
hướng ẩn dụ, hiện dụ, và đặc biệt nhất là rất “thuần Việt” 
không chút lai căng, không bóng dáng tình dục nhơ nhớp, 
không chịu ảnh hưởng “hậu hiện đại” hậu ma dại nào hết...
Sở dĩ tôi nói vậy, vì con người tôi tối kỵ chuyện chịu ảnh hưởng này, 
ảnh hưởng nọ, cho dù những thứ thiên hạ khoái chịu ảnh hưởng 
có hay, có vĩ đại tới đâu đi nữa!

Đọc xong tập thơ tôi thấy rất mừng cho nhà thơ vì, 

tôi tin rằng thứ ngôn từ trong sáng, giản dị, thuần Việt, 
không hơi hám lai căng của nhà thơ, chắc chắn sẽ dễ được tiếp nhận, 
dễ đi vào lòng người đọc, dễ được người đọc nhớ, và nhất là sẽ 
có thể vượt qua được sự thử thách, đánh giá của Thời Gian, 
để còn lại mãi mãi trong không gian và trong trí nhớ các độc giả.

Tập thơ chủ yếu viết về những kỷ niệm thời Áo Trắng 

của tuổi nữ sinh, những kỷ niệm về bạn bè, về thầy giáo, 
và về những chuyện tình mộng mơ, nhung nhớ,
...Chứng tỏ là ngay lúc này tâm hồn nhà thơ vẫn rất còn dạt dào, 
ngập tràn yêu thương, vẫn còn rất yêu Người, yêu Đời, 
như thời son trẻ, ngây thơ... 

Vì cũng đã đọc khá nhiều thơ, tôi có nhớ mang máng 

có hai nhà thơ ngoại đã cho rằng:
“Thơ là sự thần thánh hóa thực tại” và 
“Thơ là những gì đáng ghi nhớ trong cuộc sống”, 

Với tập THOÁNG HƯƠNG XƯA

nhà thơ Minh Hưng của chúng ta, theo tôi nghĩ, đã thực sự ghi lại 
những gì nhà thơ đáng ghi nhớ trong những quãng đời đã qua, 
nhưng thay vì thần thánh hóa thực tại, thì nhà thơ của chúng ta 
chỉ thi vị hóa nó ( thực tại ) mà thôi.

Và dưới đây là một vài đoạn tôi đặc biệt yêu

thích, xin trích ra để cùng chia sẻ với những bạn yêu thơ 
sẽ đọc tập THOÁNG HƯƠNG XƯA của nhà thơ.

 Ngay trong bài THOÁNG HƯƠNG XƯA

mà tựa đề được dùng làm tên Tập Thơ có 4 câu:

 Vần thơ sao cứ rụng đầy tay

 Nhặt vào gom góp giấc mơ say
 Lục tìm chi nữa...Tình xa vắng
 Ngày lại qua ngày mây vẫn bay...

Nhà thơ đã dùng những từ rất đòi thường

như “Lục tìm” và đã có câu thơ 
“Ngày lại qua ngày, mây vẫn bay” 
rất dễ thương, dễ nhớ và nhẹ buồn lãng mạn.

 Bài TÌNH THU:


 Ngày ấy chóng qua như bóng mây

 Vàng son yêu dấu có nhạt phai
 Hè qua Thu tới lòng nhung nhớ
 Tình buồn trời có lẽ buồn lây 

 Nỗi buồn nhung nhớ của nhà thơ mang lại

cảm xúc cho người đọc vì thấy “trời có lẽ cũng buồn lây”.

 Bài NGỌC NGÀ PHÔI PHAI:


 Mơ hồ một thoáng tình cờ

 Lạc vào mộng mị ghé bờ chiêm bao
 Tình như một đóa Anh Đào
 Sắc hương đang độ ngọt ngào dáng xuân

 Mối tình của nhà thơ chắc chắn là phải đẹp

như một đóa Anh Đào và phải ngọt ngào dáng xuân,
và khi nhà thơ lạc vào mộng mị ghé bờ chiêm bao 
thì nhà thơ của chúng ta quả là hơi bị ... lãng mạn!

 Bài HƯ ẢO TÌNH RƠI:


 Hư ảo tình ơi, cơn mộng du

 Biết ai thương nhớ ai hững hờ
 Không có – có không – Đời rạn vỡ
 Chập chờn ảo ảnh tỉnh hay mơ?

 Nhà thơ quả là rất mộng mơ, 

vì có mộng mơ thì mới có cơn mộng du.

 Bài TÀN THU – CÓ HAY KHÔNG:


 Đừng Em, đừng nói tình cờ

 Ngân Hà dẫn lối ta vào cõi thơ
 Đừng Em, dẫu có hững hờ
 Tôi về, tìm ánh sao bờ mi Em

 Nhà thơ phải lãng mạn lắm mới 

" tìm ánh sao bờ mi Em!"

 Bài GIỮ CHO NHAU:


 Giữ cho nhau kỷ niệm một thời

 Giữ vần thơ ảo mộng chơi vơi
 Mãi bên nhau đến ngày sau cuối
 Mãi dạt dào như sóng biển khơi...

Đúng là nhà thơ của chúng ta vẫn còn rất

dạt dào yêu thương khi đã hứa rằng sẽ
 " Mãi dạt dào như sóng biển khơi..."

 Tập thơ THOÁNG HƯƠNG XƯA 

của nhà thơ PHẠM THỊ MINH HƯNG
quả đã tạo ra cho tôi khá nhiều cảm xúc thăng hoa sau khi đọc xong...

Qua bài viết ngắn này, tôi xin trân trọng giới thiệu

tập thơ THOÁNG HƯƠNG XƯA
với tất cả các bạn yêu thơ trong và ngoài nước.

Dịch giả VŨ ANH TUẤN

SàiGòn 01/9/2014

Kính mời vào đọc THOÁNG HƯƠNG XƯA tại:


MÀU ÁO THIÊN THANH - TÌM EM



MÀU ÁO THIÊN THANH
[Màu Áo Nhớ Nhung]

Màu áo thiên thanh dáng diễm kiều,
Hai tà gió lộng áo bay xiêu
Tôi đi trong nắng lòng thương nhớ
Áo mỏng hương yêu thoảng gió chiều

Áo Em xanh màu xanh ước mơ
Màu mơ thuở ấy đến bây giờ
Sài Gòn gió sớm mưa lành lạnh
Kiêu sa tuổi mộng đẹp ngây thơ.

Bâng khuâng tôi cứ mải ngó theo
Bước chân chim sáo má lụa đào
Đôi môi như cánh hồng chúm chím
Em cười, đôi mắt sáng trong veo...

Nụ cười xinh lấp lánh ánh sao
Tay nghiêng vành nón dáng thanh cao
Tôi như chìm nổi trong mộng ảo
Ngơ ngẩn hồn tôi lòng xuyến xao...

Mong Em từng buổi bước tới trường
Thiên thanh màu áo ấy tôi thương
Dệt bao mơ ước - Tình trong trắng
Em biết không, Tình tôi vấn vương?...

Phạm Thị Minh-Hưng
*
https://www.youtube.com/watch?v=MRVCDRgNizc

Sáng tác "Màu Áo Thiên Thanh", Nhạc: Nguyễn Hà, 
Lời: Lê Văn Chiếu, Trình bày: Lena Ngọc Nguyễn,