Trang

Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2013

Khúc Tình Ca Trên Cát - Trần Văn Lương



Dạo: Ai về lấp hộ biển Đông,
Để con còng gió thôi trông ngóng người. 

Khúc Tình Ca Trên Cát

Trăng đứt nối, sương vấy nhoè hơi thở,
Chim quen đường xuôi phố chợ từng xâu.
Lá bàng khô lác đác phớt ngang đầu,
Xác rong biển bạc màu hong bãi mặn.

Bến chài im vắng,
Xóm đạo nghèo lẳng lặng ngấm vào đêm.
Đèn dầu hôi vài đốm nhỏ hom hem,
Run rẩy bám cánh rèm thưa lạnh ngắt.

Tháp giáo đường hiu hắt,
Nằm át ngọn phi lao.
Lòng khách chợt nao nao,
Nghe vẳng khúc tình ca nào thuở trước.

Mây quá khứ xoay vần đau ký ức,
Lửa thời gian hừng hực bỏng cơn mê,
Bóng hình xưa xốc xếch cõng nhau về,
Kỷ niệm cũ lê thê đùn lối rẽ.

Đã xa lắm những tháng ngày tuổi trẻ,
Thuở giáo đường buồn lặng lẽ bâng quơ,
Mắt dọc ngang, lòng xao xuyến vu vơ,
Rồi bối rối, ngây thơ quỳ, sợ tội.

Sân cát nóng, trống tan trường vang dội,
Đám trai khờ lụi đụi lấn chen nhau,
Lối ai về lẽo đẽo bước chân mau,
Nghiêng tóc biếc, tia nắng sầu lay động.

Thầm sớm biết mai kia đời trải rộng,
Chỉ gặp nhau trên lối mộng đơn côi,
Câu làm quen chưa kịp thoát bờ môi,
Sẽ mãi mãi chôn vùi không dám tỏ.

Tuổi thơ ấu hồn nhiên như cây cỏ,
Đứa bé trai ngày tháng đỏ rong chơi,
Ngậm ngùi trong một thoáng chốc rồi thôi,
Đôi chân đất mải băng đồi vượt suối.

Ngày nghỉ học, cùng bạn bè khắp lối,
Lầu Ông Hoàng dựa vách núi cheo leo,
Đường Phú Hài nắng gắt sạm hàng keo,
Đầm nước đục theo dấu bèo trôi nổi.

Đàn gái nhỏ, đoá mai rừng nở vội,
Hương chớm nồng đà hối hả sang sông,
Để trai làng tay trắng ngẩn ngơ trông,
Tuổi hoa bướm thoắt nghe lòng cô quạnh.

Mộng đời vừa nhú cánh,
Giày chiến binh đã thấm lạnh rừng sâu,
Tình ca đầu chưa viết trọn một câu,
Đành tắt ngấm trong vũng sầu ma quái.

Thân sống sót nửa kiếp tròn quay lại,
Người lạ người, mắt e ngại nhìn nhau.
Khúc nhạc tình bỏ dở biết tìm đâu,
Thương lũ dế âu sầu nương cỏ úa.

Cây xơ xác, bóng vô tình nhảy múa,
Nhúm sao mờ giãy giụa chết trong mây.
Hoài niệm buồn len lén ướt bàn tay,
Men kẽ đá, nhánh gai gầy tuyệt vọng.

Gió vùng vẫy, biển canh khuya lồng lộng,
Đêm lao chao, con sóng đuổi trăng già.
Bầy dã tràng, trong ngày tháng xót xa,
Vẫn cặm cụi viết tình ca trên cát. 

Trần Văn Lương Cali 3/2005




Thứ Năm, 19 tháng 12, 2013

Bụi Đỏ Si Mê_Như Thương - Về Đi Em_Thơ PTMH

**
Hương thơm ngọt ngào của hoa cà phê trắng,
Hương thơm của ly cà phê nóng bốc khói một buổi sáng lạnh mùa đông...
 -  BanMeThuot xứ đất đỏ Bụi Mù Trời, Buồn Mà Thương, ...



Về Đi Em 

Em đi ngàn nẻo đường xa,
Cách ngăn núi biếc biển ngà chia phôi,
Còn đâu yêu dấu một thời,
Mây trời ngăn lối rối bời bước chân,

Si mê bụi đỏ chợt gần
Châu về hợp phố ngại ngần trăng sao?
Hãy về một sớm nắng đào,
Cà phê ngào ngạt đón chào bước Em...

Giọt sương đọng ngọn cỏ mềm,
Long lanh ánh nắng ấm êm đợi chờ,
Gót son em nỡ hững hờ
Để ai trông ngóng mắt mờ lắt lay,

Dẫu cho mưa nắng chốn này,
Dẫu cho bụi đỏ phủ đầy lối xưa,
Dã quỳ mòn mỏi bơ thờ,
Rừng thông xao xác lá thưa cuối mùa,

Cao su lá rụng chiều mơ,
Đâu lời hẹn ước tình thơ thuở nào,
Trăng tròn trăng khuyết hư hao,
Xoay vần nhật nguyệt biết bao tháng ngày, 

Để ai vàng võ thân gầy
Ngày về em có đắm say tình nồng
Đợi chờ héo hắt thu đông
Về đi em hỡi ngóng trông đã mòn...


Phạm Thị Minh-Hưng








Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013

Thơ & Nhạc



Bài THƠ hay, lời nhẹ nhàng ý nghĩa, nói lên hơn hai 200 tên bài Ca đã đi vào lòng người.

Đại ca nào mần bài thơ ni...tui phục sát đất...chơi một lèo gần 250 bài  tựa đề của bản nhạc như không...                  
    Hoa Sim
 
   Quê em BIỂN MẶN dừa xanh
   Sóng tình HOA BIỂN dổ dành người thương
   KIẾP NGHÈO một nắng hai sương
   LỐI VỀ XÓM NHỎ cuối đường cầu tre
   Đượm nồng TÌNH THẮM DUYÊN QUÊ
   Rung rinh GÁNH LÚA hẹn thề đêm trăng
   NƯƠNG CHIỀU khói toả lều tranh
   Vài con BƯỚM TRẮNG lượn quanh liếp cà
  HƯƠNG THẦM còn mãi TÌNH XA
   BUỒN VƯƠNG MÀU ÁO còn ra nổi này
   CON THUYỀN KHÔNG BẾN có hay
   THU SẦUCHIỀU TÍM tháng ngày đơn côi
   TRĂNG MỜ BÊN SUỐI ngàn đời
   Sao MÙA THU CHẾT còn rơi rớt nhiều
   ĐÈN KHUYA một bóng cô liêu
   MÙA THU CÒN ĐÓ tình yêu ngỡ ngàng
   ĐÒ CHIỀU chưa tiễn người sang
   NỔI LÒNG sao biết  THIÊN ĐÀNG ÁI ÂN
   TRÚC ĐÀO rụng khắp đầy sân
   DUYÊN QUÊ mong gặp một lần cho vơi
   NỔI BUỒN HOA PHƯỢNG trong đời
   DẤU CHÂN KỶ NIỆM một thời học sinh
   Và TRANG NHẬT KÝ riêng mình
   Làm sao có được chuyện TÌNH THIÊN THU   
   CÔ ĐƠN nhìn GIỌT MƯA THU
   Nghe như TUYẾT LẠNH âm u sao đành
   Lật từng LƯU BÚT NGÀY XANH
   Thấy như LỆ ĐÁ vây quanh NỖI NIỀM
   SẦU ĐÔNG chẳng phải của riêng
   BÓNG CHIỀU TÀ nhạt, PHỐ ĐÊM hững hờ
   ĐÒ CHIỀU chở mấy LÁ THƠ
   KHUNG TRỜI TUỔI MỘNGTÌNH BƠ VƠ sầu
   Ôi NHỮNG ĐÓM MẮT HỎA CHÂU
   NỦA ĐÊM NGOÀI PHỐ nhuốm màu thê lương
   MONG NGƯỜI CHIẾN SĨ sa trường
   Vào trong CÁT BỤI gíó sương không sờn
   Để ai GIẤC  NGỦ CÔ ĐƠN
    NGƯỜI ĐẸP YÊU DẤU, DỖI HỜN phòng the
   Từng đêm TRĂNG SÁNG VƯỜN CHÈ
   TRĂNG MỜ BÊN SUỐI nghe se sắt lòng
   CÔ ĐƠNTÌNH NHỚ, phòng KHÔNG
   NGHÌN TRÙNG XA CÁCH nhớ mong ngập trời
   NẮNG CHIỀU giăng sợi đơn côi
   GIỌT MƯA TRÊN LÁ khóc đời hợp tan
   Bao giờ em bước SANG NGANG
   GIỌT LỆ SẦU khóc CHIỀU HOANG VẮNG người
   GA CHIỀU, NHƯ GIỌT SẦU RƠI,
   TẦU ĐÊM NĂM CŨ biết NGƯỜI VỂ đâu
   XÓM ĐÊMTRĂNG RỤNG XUỐNG CẦU
   TÌNH BUỒN biến SẮC HOA MÀU NHỚ thương
    Cho em ĐÔI BÓNG bên đường
   Chung HAI LỐI MỘNG một phương trời hồng
   Sá gì ẢO ẢNHĐÊM ĐÔNG
   NỔI BUỒN GÁC TRỌ chờ mong ngày về
   NGĂN CÁCHMẤY DẬM SƠN KHÊ
   ĐƯỜNG XƯA LỐI CỦ trăng thề còn đây
   Tình yêu CHIẾC LÁ THU PHAI
   LÂU ĐÀI TÌNH ÁI không xây một mình
   Từ ngày XẾP ÁO THƯ SINH
   ANH ĐI CHIẾN DỊCH đăng trình nặng vai
   NGẬM NGÙI cửa đóng then gài
   NGƯỜI YÊU CỦA LÍNH không phai má đào
   Lỡ khi BIẾT TRẢ LỜI SAO
   TÌNH CHÀNG Ý THIÊP ai sầu hơn ai
   Đượm nồng TIẾNG SÁO THIÊN THAI
  KHÔNG BAO GIỜ CÁCH NGĂN hai mai đầu
   Một lòng ĐỪNG NÓI XA NHAU
   NGƯỜI YÊU LÝ TƯỞNG trọn câu vẹn thề
   Rồi MỘT MAI QUA CƠN MÊ
   HAI VÌ SAO LẠC đi về BẾN MƠ
   VẮNG XA vẫn mãi ĐỢI CHỜ
   Để em viết tiếp BÀI THƠ CUỐI CÙNG
   Có ai THƯONG VỀ MIỀN TRUNG
   QUÊ NGHÈO sỏi đá khốn cùng điêu linh
   Lòng như KHÚC HÁT ÂN TÌNH
   Trãi dài QUÊ MẸ nắng bình minh vui
   MƯA TRÊN PHỐ HUẾ sụt sùi
   CHO NGƯỜI TÌNH LỠ bùi ngùi vấn vương
   VỀ ĐÂU MÁI TÓC NGƯỜI THƯƠNG
   NƯẢ ĐÊM NGOÀI PHỐ lòng TƯƠNG TƯ sầu   
   Dẫu rằng HAI ĐỨA GIẬN NHAU
   Vẫn không như thể QUA CẦU GIÓ BAY
   Một lần TỪ GIÃ THƠ NGÂY
   Là em NHƯ CÁNH VẠC BAY mất rồi
   Dẫu cho CAY ĐẮNG, TÌNH ĐỜI
   NGƯỜI EM SẦU MỘNG tuyệt vời yêu anh
   Ân tình GẠO TRẮNG TRĂNG THANH
   Làm sao NƯỚC MẮT LONG LANH cạn dòng
   Bây giờ TRÊN ĐỈNH MÙA ĐÔNG
   NGƯỜI EM XÓM ĐẠO chỉ mong một điều
   Thương em HÃYNHỚ NHAU NHIỀU
   Hãy xin LÝ LUẬN TÌNH YÊU thế nào
   Cũng xin đừng VẪY TAY CHÀO
  TÌNH YÊU TRẢ LẠI TRĂNG SAO thật buồn
   MỘT LẦN DANG DỞ đau thương
   THA  LA XÓM ĐẠO thánh đường bơ vơ   
   Hằng đêm QUÁN NHỎ ĐỢI CHỜ
   Ôm SẦU LẼ BÓNG vần thơ bẽ bàng
   Còn đâu HOA SỨ NHÀ NÀNG
   Gặp em trở lại CÔ HÀNG XÓM xưa
   Còn đâu HUYỀN THOẠI CHIỀU MƯA
   NHỮNG NGÀY THƠ MỘNG đón đưa hẹn thề
   Em SAO KHÔNG THẤY ANH VỀ
   MIỀN TRUNG THƯƠNG NHỚ tái tê lạnh nhiều   
   ĐÊM TÀN BẾN NGỰ cô liêu
   AI RA XỨ HUẾ hắt hiu tháng ngày
   Ôi chao THÀNH PHỐ MƯA BAY
   KHÓC NGƯỜI TRINH NỬ đắng cay tình đời
   HAI PHƯƠNG TRỜI CÁCH BIỆT rồi,
   NGẬM NGÙI cắn chặt bờ MÔI TÍM màu
   BAO GIỜ TA GẶP LẠI NHAU
   NỔI BUỒN HOA PHƯỢNG giọt sầu ly tan
   Anh XIN TRẢ LẠI THỜI GIAN
   ĐƯA EM VÀO HẠ thênh thang vùng trời   
   THÔI thì ANH BIẾT EM ƠI
  DƯ ÂM ngày MỘNG SẦU đời khó quên
   CĂN NHÀ MÀU TÍM êm đềm
   MỘT TRỜI THƯƠNG NHỚ làm nên CHUYỆN TÌNH
   NÉT BUỒN THỜI CHIẾN điêu linh
   Ráng đi em CHUYỆN CHÚNG MÌNH qua mau
   TÌNH ANH LÍNH CHIẾN địa đầu
   Trao em ÁO ĐẸP NÀNG DÂU mai này   
   CHIỀU MƯA BIÊN GIỚI có hay
   ĐÊM BUỒN TỈNH LẺ tháng ngày héo hon
   TÌNH YÊU CÁCH BIỆT mõi mòn
   SAO ANH LỖI HẸN em còn đơn côi
   Ngày MAI ANH ĐI XA RỒI
   ĐÒ TÌNH LỠ CHUYẾN bờ môi nhạt nhoà
   TÀU ĐÊM NĂM CỦ mấy toa
   BIỆT LY như CHUYỆN TÌNH HOA TRẮNG tàn  
   NỔI LÒNG mang tận quan san
   Là như vai nặng HÀNH TRANG GIÃ TỪ
    Phương này VẦNG TRÁN SUY TƯ
   Xem như  PHÚT CUỐI, TẠ TỪ TRONG ĐÊM
   Mà SAO EM NỞ ĐÀNH QUÊN
   RỪNG CHƯA THAY LÁGỌI TÊN BỐN MÙA
   Tiền đồn THÁNG SÁU TRỜI MƯA
   Trọn tình thương nhớ CHO VỪA LÒNG EM   
   Trở về MỘT CHUYẾN BAY ĐÊM
   VÙNG TRỜI NGÀY ĐÓ càng thêm mặn nồng
   TẠ ƠN, TRĂNG SÁNG ĐỒI THÔNG
   CƠN MÊ TÌNH ÁI phiêu bồng LÃNG DU
   Ngõ hồn lạc lối VƯỜN THU
   MỘT ĐÊM KHÔNG NGỦ ngục tù con tim   
   Ngày mai anh BIẾT ĐĂU TÌM
   LINH HỒN TƯỢNG ĐÁ im lìm bơ vơ
   Đắm chìm BIẾT ĐẾN BAO GIỜ
   CHUYỆN NGƯỜI ĐAN ÁO đợi chờ đêm đông
   Xin em ĐỪNG TRÁCH DIÊU BÔNG
   BUỒN VƯƠNG MÀU ÁO má hồng chưa phai
   Sao em NHƯ TIẾNG THỞ DÀI
   NGHẸN NGÀO đắng GIỌT LỆ ĐÀI TRANG tuôn
   Để cho TỪ ĐÓ EM BUỒN
   NẾU  MAI ANH CHẾT chim muôn gọi đàn   
   TÌNH YÊU VỖ CÁNH băng ngang
   GA CHIỀU PHỐ NHỎ đèn vàng xót xa
   TÌNH NGHÈO mang KIẾP CẦM CA
   ĐIỆU RU NƯỚC MẮT phòng trà từng đêm
   THỀM TRĂNG còn đọng môi mềm
   GIỌNG CA DĨ VÃNG buồn thêm nản lòng
   Cho em BẢY NGÀY ĐỢI MONG
   SAO ANH KHÔNG ĐẾN phòng không cuối tuần
   Anh còn VỌNG GÁC ĐÊM SƯƠNG
   CHIỀU MƯA BIÊN GIỚI còn vương giặc thù
   BỐN VÙNG CHIẾN THUẬT mật khu
   Bên RỪNG LÁ THẤP sương mù giăng giăng
   Trên đồi HOA TÍM BẰNG LĂNG
   NHỚ MẦU HOA TÍM đêm trăng thuở náo
   Chuyện tình HÒ HẸN trăng sao
   PHÚT ĐẰU TIÊN ắy nghe xao xuyến lòng
   LẶNG THẦMHOA RỤNG VEN SÔNG
   Ngập ngừng GỎ CỬA hằng mong trao  nàng
   KỂ TỪ ĐÊM ĐÓ thênh thang
   ĐƯỜNG LÊN SƠN CƯỚC vai mang chử tình
   Đếm từng sợi NẮNG THỦY TINH
   TÌNH XA em mãi NHỚ MÌNH ANH THÔI   
   Đường tình NHẬT KÝ ĐỜI TÔI
   THUYỀN MƠ, CHUYỂN BẾN nhẹ trôi im lìm
   CHIỀU trên NHỮNG ĐỒI HOA SIM
   TÌNH THƯ CỦA LÍNH gởi niềm riêng em
   Có loài HOA NỞ VỀ ĐÊM
   Một loài HOA TRẮNG mang tên là quỳnh
   Gót chân NGƯỜI LÍNH CHUNG TÌNH
   BẠC MÀU ÁO TRẬN vẫn tình không phai
   CHỜ ANH TRỞ LẠI ngày mai
   ĐƯỜNG XƯA LỐI CŨ sánh vai TÌNH HỒNG
   Bây giờ em THẤY GÌ KHÔNG
   Làm sao em biết NỔI LÒNG NGƯỜI ĐI
   Bây chừ ĐÔI NGÃ CHIA LY
   Cho NGƯỜI Ở LẠI CHARLY nghìn trùng
   Đường chiều phủ kín MƯA  RỪNG
   SAO EM KHÔNG ĐẾN trời rưng rưng sầu
   Cạn nguồn GIÒNG LỆ THƯƠNG ĐAU
   Thương HÀN MẠC TỬ sớm mau lìa trần
   PHÙ DU kiếp sống chinh nhân
   ĐOÀN NGƯỜI LỮ THỨ, BƯỚC CHÂN ÂM THẦM
   Và SAO CHƯA THẤY HỒI ÂM
   Của người TÌNH LỞ TRĂM NĂM đợi chờ
   Dẫu rằng TÌNH LÀ SỢI TƠ
   DẤU TÌNH SẦU vẫn BƠ VƠ cuối tuần  
   Phương này PHIÊN GÁC ĐÊM XUÂN
   BUỒN VUI ĐỜI LÍNH trầm luân tháng ngày
   chiều nào TỪ GIÃ THƠ NGÂY
   AI XUÔI VẠN LÝ vui vầy nước non
    LỜI THỀ SÔNG NÚI vẫn còn
   TÌNH ANH LÍNH CHIẾN chưa sờn chí trai
   TÌNH ANH BIỂN RỘNG sông dài
   DẤU CHÂN KỶ NIỆM, THƯƠNG HOÀI NGÀN NĂM
 
 
 

Mùa Vàng Hoa Cải - Thơ PTMH - Thu Vàng Phai - Diễm Hương



Mùa Vàng Hoa Cải

Anh hái cánh lụa vàng hoa Cải
Kết hoa thành vương miện trang đài
Cài tóc em óng mượt tơ trời
Tóc xỏa bờ vai xao xuyến lòng ai

Ngát hương cánh đồng vàng mùa Cải
Nhẹ nhàng ong bướm rộn ràng bay
Tình lộng lẫy Anh ơi có thấy
Gió mây cùng ngất ngây mơ say

Những cánh bướm đa tình bóng bẩy
Lượn lờ cánh mỏng đóa hoa gầy
Sương chiều lan tỏa màu hư ảo
Đóa tình ăm ắp hái đầy tay...

Đông về chưa giữa tháng 12
Giữ cho nhau trọn giấc mơ đầy
Sáng trong mà mượt hồn thơ dại
Tuổi học trò hương ngát mộng say.

PTMinh-Hưng.

*





 
15 nov
Thu Vàng Phai

Thu ơi, sao Thu vàng?
Để lá phai úa tàn
Cho cuộc tình mong manh
Chuyện tình buồn mênh mang

Thu ơi, xin trao người
Những dấu yêu ngọt bùi
Những ngày mình bên nhau
Nhớ hoài đừng quên tôi

Thu về đem thương nhớ
Gói mây trong tóc tơ
Rối lòng tôi trăm mối
Mỏi mòn tôi đợi chờ

Thu buồn, Thu thay lá
Người buồn, người đi xa
Sầu lặng câm ai thấu?
Một mình ta với ta

Thu sang, nhớ từng ngày
Nỗi buồn giăng mây bay
Kiếm lại mảnh tim vỡ
Lệ rưng rưng tràn đầy

Mùa Thu không còn nữa
Tìm ai trong giấc mơ
Nhặt chiếc lá vàng nhỏ
Hình trái tim dại khờ

Diễm Hương-NTH

Thứ Hai, 16 tháng 12, 2013

Tiếng Dương Cầm_Văn Phụng - Nốt Lặng Phím Dương Cầm - Thơ Hư Vô - Tiểu Vũ Vi & NQ

**********
Tiếng Xưa (dương thiệu tước) -- Thanh Thúy Pre75

Tiếng Dương Cầm - Tuấn Ngọc | Album 320 lossless - Zing Mp3 [Văn Phụng]



_

Thơ Cảm Tác_Nhịp Dương Cầm Tháng Chạp_HV

NỐT LẶNG PHÍM DƯƠNG CẦM

Tiếng đàn thẫn thờ, nhịp tim buông chậm
Dấu tình sầu còn vương vấn ngày đêm
Hơi thở nghẹn ngào hay là ngấn lệ
Bởi mong chờ dẫu mòn mỏi chưa quen

Phím dương cầm đứng im nơi dấu lặng
Tái tê người bên nốt nhạc xanh xao
Có còn không chút dư tình Tháng Chạp
Mong manh đất trời...Hay thất lạc nhau

Thinh không ngọn sóng lao đao đáy vực
Tiếng đàn ai bay bổng cõi mơ hồ
Tìm đâu hư vô gõ xuống cung tơ
Thoáng qua rồi có kịp níu giấc mơ!

Tuyết lạnh lẽo phủ hàng cây Tháng Chạp
Đông úa tàn cây cỏ dẫu trăm năm
Mây xám co ro mặt trời ủ rũ
Kìa dáng ai, nghiêng ngả phím dương cầm...

PTMinh-Hưng.
**


Nhịp Dương Cầm Tháng Chạp

Nhịp dương cầm vì ai em buông chậm
Hay ngọn tóc dài vướng ngón tay em
Nốt nhạc lăn tròn long lanh giọt lệ
Cho nỗi buồn còn ở lại qua đêm.

Để nghe thoáng mưa tan vào dấu lặng
Ngập ngừng theo dạ tấu khúc xanh xao
Bước qua chỗ hồn tôi đang tháng chạp
Có em về mà đã thất lạc nhau!

Như ngọn sóng lao đao ngoài đáy vực
Khúc thăng trầm chợt lạ lẫm cung tơ
Gõ xuống hư vô tiếng đêm lỡ nhịp
Ngón tay nào níu kịp một giấc mơ!

Tháng chạp lụn theo hàng cây bạch lạp
Tôi thắp buồn chưa giáp dấu trăm năm
Trời đất âm thầm nổi cơn thịnh nộ
Xô bóng tôi đổ ngược phím dương cầm…



Hư Vô

Cám ơn NQ và MH đã cảm tác 2 bài thơ thật có hồn. Trân trọng

Hu Vo
http://nguoitinhhuvo.wordpress.com/
 Bài Họa


alt



Tháng Mười Hai Khúc Tình Cầm Lỗi Nhịp


Tháng mười hai khúc đàn tình lỗi nhịp
Dấu thời gian chưa mờ nét môi em
Sao u uất trầm tư tuôn suối lệ
Cho phím sầu ai gảy đêm tàn đêm.

Để giọt mưa rớt rơi từng nốt lặng
Dư âm buồn dạ khúc tình hư hao
Cho hồn em vẩn vơ miền tháng chạp
Bờ đêm còn đôi bóng chẳng rời nhau .

Bao nỗi nhớ xoáy sâu vào đáy vực
Phút thăng hoa hồn đắm đuối đường tơ
Đã say đâu mà cung đàn lỗi nhịp
Duyên đôi ta tàn kiếp một giấc mơ !

Tháng mười hai gió đông chừng trơ lá
Đoá vô thường tình vẫn nở trăm năm
Trời đất , đâu đã một lần thịnh nộ
Cho em còn hát mãi khúc tình cầm.
 

Ngọc Quyên
*
Dương Cầm Lạnh Tháng 12
(Cảm tác từ bài thơ
Nhịp Dương Cầm Tháng Chạp của Hư Vô)

Sonate nỉ non rót cung đàn chậm
Mười ngón tay gầy lã phím sầu em
Note trầm quặn đau ứa tuôn dòng lệ
Mi thứ u hoài xé nát lòng đêm

Nhạc cầm nức nở rưng rưng khoảng lặng
Mưa thở than ngậm ngùi gió lao xao 
Buồn ngây dại trên cuộc tình tháng chạp 
Giai điệu hòa vang khúc tiễn đưa nhau
Chông chênh nỗi nhớ sầu rơi đáy vực
Tình lỡ hư hao đành đoạn duyên tơ
Trải cung lòng sao thanh âm lỗi nhịp
Đàn khóc thương tâm úa cả trời mơ

Vành tang trắng khoác đêm vàng bạch lạp
Liệm ái ân xưa tàn mộng trăm năm 
Dạ khúc từ ly xót xa oán nộ 
Vỡ hồn hoang trắng lạnh tiếng dương cầm

Tiểu Vũ Vi
[ Quán Thơ Hư Vô kỳ 192 ]


**